Yêu sếp nhất.
Khưu Niệm Vân chặt mía rầm rầm trong nhà bếp, Nhiễm Vũ Đồng thì quang minh chính đại dính nhớp lấy nhau với Bùi Thư Ngôn ngoài phòng khách.
Người kia lúc này đang vỗ nhè nhẹ lên cái lưng còn run run của người trong lòng, vừa vỗ về vừa dỗ dành: "Đừng sợ nha, đừng sợ."
Khưu Niệm Vân đang vịn cái máy ép, mới đầu nghe thấy động tĩnh thì không có phản ứng gì. Nhưng mà lát sau mới như kiểu vừa hạ quyết tâm, khó khăn ngó ngó đầu ra sau.
?
Bà thấy được gì rồi?
Hay cho một đôi uyên ương số khổ vừa mới thoát nạn!
Bà mờ mịt, bà hoang mang, bà khó hiểu, bà khâm phục.
Thằng con nhà mình giống ai vậy trời, sao mà có thể nắm thóp được con trai người ta tới được nước này vậy?
"A Bùi có muốn ăn tuyết lê mía ngọt lạnh không con?"
Khưu Niệm Vân cũng không hiểu sao tự dưng thấy hơi áy náy, ló người ra khỏi nhà bếp: "Muốn ăn thì để cô ướp lạnh cho con, vừa hay làm tráng miệng sau bữa ăn luôn."
Bùi Thư Ngôn khẽ lắc đầu: "Cô không cần phiền---"
"Muốn ăn." Nhiễm Vũ Đồng vô cùng đáng thương níu níu ngón tay của Bùi Thư Ngôn: "Em muốn ăn."
Khưu Niệm Vân còn chưa kịp phản bác thì con rể tốt đã trả lời thay bà rồi: "Trước khi tái khám em không được chạm vào mấy món chua, cay, sống, lạnh, ráng chịu thèm một chút, phải nghe lời của bác sĩ."
Giọng của Bùi Thư Ngôn dịu dàng bao nhiêu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-qua-som/2824709/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.