Đổi con mà dạy.
Ánh nắng đánh tan màn sương dày đặc, xé toạc một lỗ hổng trên bầu trời âm u. Gió lạnh luồn qua kẽ hở kia, thổi tan từng làn mây xám xịt, nặng trĩu quẩn quanh nơi đây đã lâu.
Một chiếc xe con màu đỏ linh hoạt quay đầu xe, trông cực kì bắt mắt giữa một đống "mpv đen".
Chỉ là hai cậu trai đợi trước của mãi lo nhìn nhau quá nên hoàn toàn không để ý tới chiếc xe đang ngừng đèn đó cách đó chỉ tầm khoảng hai mươi mét đằng kìa.
"Ở đằng trước... Là bé Nhiễm với A Bùi phải không?"
Tạ Dung nheo mắt lại không chắc lắm, sau khi chăm chú nhìn kĩ một lúc thì mới vui mừng.
"Đúng thật này, bé Nhiễm cao lên nhiều quá, sắp cao qua mũi của A Bùi luôn rồi."
Thuận theo tầm mắt của Tạ Dung, Khưu Niệm Vân cũng nhận ra được hai người ngay.
"Haiz, mấy nay bé Nhiễm chỉ có trổ mã thôi chứ những cái khác chả thấy lớn lên chút nào." Khưu Niệm Vân cười nói xấu con trai mình: "Giống hệt như hồi còn bé vậy."
Vừa mới dứt lời thì Nhiễm Vũ Đồng cách đó không xa dường như muốn chứng thực cho câu trêu đùa của mẹ mình, cậu nhảy chân sáo lên thật cao bên cạnh Bùi Thư Ngôn.
Con ngươi của Khưu Niệm Vân co rụt lại, bởi vì một giây sau bà đã nhìn thấy rõ ràng, thằng con nhà mình hoàn toàn không quan tâm tới ánh mắt của người đi đường mà nắm lấy tay của Bùi Thư Ngôn giữa ban ngày ban mặt.
Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-qua-som/2824685/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.