Đinh Minh Nghị vừa trở về nhà riêng sau buổi biểu diễn, đặt cây đàn guitar lên kệ rồi nằm dài xuống ghế sofa, trong khi Duy Anh theo sau giúp anh sắp xếp lại giày dép và áo khoác. Âm thanh "ting ting" của thông báo tài khoản vang lên khiến Duy Anh vui mừng.
“Liam, lúc nãy cả bầy nữ sinh vây cậu nghẹt thở luôn ấy! Đúng là cây tiền của mình. Ông chủ nói lần sau lại gọi chúng ta.”
Minh Nghị ngồi bật dậy, rót một ly nước, uống lấy một ngụm rồi nghiêm túc nói: “Không nhận show ở đó nữa, công tác bảo vệ không an toàn. Để cả đám người lấn vào tôi như thế.”
Duy Anh ngạc nhiên trêu chọc: “Sao thế? Show đó trả tiền khá tốt mà. Hay là... cậu nhát gái?”
Minh Nghị bật cười, nhưng tiếng cười đó có phần gượng gạo. "Nhát gái? Cậu nghĩ tôi là kiểu người đó à? Chẳng qua là tôi không thích cái cách họ lao vào như thế, không kiểm soát được tình hình."
Duy Anh nhướng mày, vẫn chưa chịu buông tha: "Đừng nói với tôi là cậu có người trong lòng nên mới như vậy với mấy em gái tươi xinh mơn mởn ngoài kia nha"
Minh Nghị chỉ cười nhạt, nhưng ánh mắt anh trở nên nghiêm túc. "Cút."
Duy Anh lập tức bật cười, biết Minh Nghị đang cố giữ khoảng cách với những suy nghĩ của mình. "Thôi được, tôi không trêu cậu nữa. Nhưng nếu thật sự có người khiến cậu suy nghĩ như vậy, cậu nên làm gì đó đi."
Minh Nghị im lặng, nhớ lại hình ảnh của người phụ nữ ấy trong đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-gio-dong/3651055/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.