Đỗ Thiên Phúc tuy đến kỳ phát tình, nhưng khi có người đụng đến liền phản ứng lại mà tránh né.
Thân thể nhỏ nhắn, yếu đuối lúc này làm sao có thể ngăn cản nổi con quái vật mất đi lý trí này cơ chứ. Cái người có thể ẵm cậu lên chỉ với một tay, thậm chí cậu còn ngồi gọn gàng trên cánh tay to lớn ấy, như vậy cũng đủ biết cậu nhỏ bé đến nhường nào.
Từ sau lần bị Lý Khang đè giữa lớp lúc đến kỳ phát tình, nên trong túi của cậu luôn mang theo ba con sói phòng hờ. Cậu biết mình yếu, không mạnh mẽ, chắc chắn sẽ không thể đấu lại ai, cũng đâu phải lúc nào cũng có người bảo vệ cậu. Cậu lo sợ nên lúc nào cũng mang theo nó. Không thể ngăn cản thì đành phải bảo vệ chính mình bằng thứ này.
Đỗ Thiên Phúc thấy Dương Minh Phong lao vào người mình liền có chút hoảng sợ, người đàn ông to lớn úp mặt vào nơi cổ cậu, hơi thở phả ra nóng rát cả một vùng cổ.
Cậu biết mình đang bị gì, cũng biết lý do nào mà người đàn ông này trở nên như vậy.
Đỗ Thiên Phúc xoay người, nhanh chân đi đến cái túi của mình lấy ra một hộp ba con sói đặt vào lòng ngực.
Thật ra cậu chỉ định cầm để cảm thấy an tâm, cậu tính toán sẽ tông cửa chạy ra ngoài nhưng chỉ vừa mới đứng dậy liền bị ép vào trong tường.
Đỗ Thiên Phúc biết mình không thể thoát, nếu có thể thoát khỏi người đàn ông này chỉ còn cách chạy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-ba-nuoi/3445302/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.