Đến tối, Dương Minh Phong quyết định chở cậu nhỏ nhà mình đến nhà hàng. Đỗ Thiên Phúc bước ra khỏi ngưỡng cửa, chạy nhanh đến xe của anh.
Đôi tay nhỏ nhắn thêm phần trắng nõn của cậu nắm lấy tay nắm cửa, chân trái nhanh nhẹn bước lên xe kéo theo chân còn lại đi vào.
Cũng không phải lần đầu đi ăn cùng anh, đôi lúc sẽ cảm thấy cơm nhà ăn nhiều cũng chán, lâu lâu sẽ đi ăn ngoài vài lần. Địa điểm luôn là Dương Minh Phong chọn.
Ánh đèn chiếu sáng trên con đường tối, thấp thóang vài cặp tình nhân tay trong tay đi dạo phố, hẹn hò vào ban đêm là thứ gì đó rất tuyệt
Trong độ tuổi biết yêu, tò mò về thế giới của người lớn ngoài kia, Đỗ Thiên Phúc chăm chăm nhìn vào các cặp đôi ngoài đường, trong chốc lát cảm thấy ganh tỵ.
Chẳng biết vì lý do gì, Đỗ Thiên Phúc lại đưa mắt vào khuôn mặt góc cạnh của Dương Minh Phong. Biết rằng chú của mình thật sự rất đẹp, nhưng hiện tại là ban đêm, ánh đèn chiếu qua khuôn mặt ấy làm cho nó trở nên mờ ảo, tạo cảm giác quyến rũ không thể tả.
Tim hẫng một nhịp, Đỗ Thiên Phúc nhanh chóng quay đầu sang hướng khác, nghĩ rằng khi nãy vào xe quá nhanh, máy lạnh bên trong và không khí ngoài trời thay đổi đột ngột khiến tim có một chút vấn đề.
Sau khi đến nơi, Đỗ Thiên Phúc như những lần trước đi theo sau Dương Minh Phong, bàn ăn đã được đặt trước nên chỉ cần xác nhận thông tin sẽ có chỗ ngồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-ba-nuoi/2921510/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.