Dương Minh Phong có chút cứng người, không ngờ tới hành động này của đứa nhỏ.
Lúc này Đỗ Thiên Phúc cất tiếng: "Chú cứ làm đi ạ, cháu sẽ đợi."
Nghe được câu nói đợi này của Đỗ Thiên Phúc, Dương Minh Phong quả thật cảm thấy ấm áp, cười thầm mắt thường không thể nhìn thấy.
Công việc còn không nhiều, làm chừng một chút là xong. Dương Minh Phong đưa tay đóng laptop lại liền thấy đứa nhỏ đứng bật dậy rồi lên tiếng: "Cháu đi hâm nóng đồ ăn!"
Nói xong rồi một mạch chạy đi, nhìn vóc dáng nhỏ nhắn trong bộ đồ rộng chạy đi có chút đáng yêu, anh không tự chủ mà lấy tay che đi nửa phần khuôn mặt rồi mỉm cười.
Dương Minh Phong dọn dẹp tài liệu trên bàn gọn gàng một lúc sau liền đi xuống. Bước những bước dài đến phòng bếp, Đỗ Thiên Phúc lúc này đang bày nữa món ăn nóng hổi vừa hâm nóng.
Thấy anh đi xuống, cậu nhanh chóng chạy đi lấy chén đũa, bới cơm cho anh rồi tới mình.
Cảm thấy có chút kì lạ, hình như đứa nhỏ hôm nay có chút tăng động, cũng có chút quan tâm đến mình.
Noãn Noãn đang tỏ vẻ bất lực nhìn Đỗ Thiên Phúc, khó chịu mà sủa lên một tiếng.
Đỗ Thiên Phúc nghe tiếng sủa của Noãn Noãn liền quay đầu: "Sao vậy?"
Cậu nhìn nó, nó nhìn cậu, cả hai người và chó bốn mắt nhìn nhau một hồi Đỗ Thiên Phúc mới nhận ra là chưa cho Noãn Noãn ăn: "A! Anh xin lỗi, anh đi lấy đồ ăn cho em đây."
Đỗ Thiên Phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-ba-nuoi/2921465/chuong-29.html