Dương Minh Phong sau khi chọn món xong liền đưa mắt lên, Đỗ Thiên Phúc vẫn giữ nguyên tư thế không thay đổi. Anh cố tình ho mạnh một tiếng, cậu giật mình nhanh chóng gọi món cho bản thân.
Trong lúc đợi phục vụ đem món ăn đến, Đỗ Thiên Phúc tận dụng thời gian đọc các bình luận mới của người hâm mộ. Nội dung bình luận tương tự với lúc trưa phát sóng, vẫn là muốn Đỗ Thiên Phúc lộ cả mặt.
Cậu đọc rồi cũng không trả lời, không phải không muốn mà là nhiều đến nỗi trả lời không nổi.
Sau một lúc đọc bình luận, Đỗ Thiên Phúc đặt điện thoại xuống bàn, đưa mắt lên nhìn Dương Minh Phong. Anh tay trái cầm điện thoại, tay còn lại đặt trên bàn, ngón trỏ dài khớp xương rõ ràng gõ nhẹ nhàng trên mặt bàn.
Đỗ Thiên Phúc ngắm nhìn khuôn mặt điển trai đó đôi chút, mũi cao, môi mỏng, nhìn chính diện hay góc nghiêng đều rất đẹp, không thể rời mắt. Cho đến khi người đàn ông cảm thấy khuôn mặt có chút nóng mới nhìn lên, mắt chạm mắt khiến cậu hơi giật mình, miệng nhanh hơn não liền hỏi.
"Thành...thành phố bên cạnh ở gần biển ạ?"
Dương Minh Phong thản nhiên đáp: "Ừ! Gần biển."
Nghe có buồn cười không chứ? Bài kiểm tra môn Địa lí trên lớp luôn đạt điểm tuyệt đối, thậm chí cậu còn có thể xác định rõ ràng vị trí của các tỉnh thành, đất nước trên các bản đồ vậy mà lại hỏi một câu hỏi mình biết rõ ràng như vậy... Thật may Dương Minh Phong không nhận ra mà trêu chọc cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-long-ba-nuoi/2921449/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.