◎Sờ chỗ nào đấy? ◎
Mấy con mèo đều bị y đập cho ngoan ngoãn hết cả đám, tuy rằng móng vuốt này đập vào không cảm thấy đau nhưng chẳng đứa nào dám hé răng nữa.
Tư Cảnh bảo bọn chúng trở về nghỉ ngơi, y sẽ tự bám theo tiếp.
Trần Thải Thải ở phía trước vẫn đang bước đi.
Nơi studio tổ chức tiệc liên hoan nằm ở một con phố không quá mức xa xôi hẻo lánh gì, nhưng Trần Thải Thải rẽ trái ngoặt phải, từ từ luồn lách rẽ vào trong hẻm nhỏ tối đen. Nếu không phải có tiếng giày cao gót dẫn đường thì đoạn đường quanh co khúc khuỷu này thật sự khiến cho người ta dễ lạc đường.
Móng vuốt của Tư Cảnh chạm đất không phát ra một chút âm thanh nào.
Y không nhận ra được người này đang muốn đi đâu.
Nhắc đến cũng quái lạ cơ, Tư Cảnh thỉnh thoảng vẫn ra ngoài đi dạo ban đêm, hầu như y đã đi hết cái thành phố này rồi, ngõ lớn ngõ nhỏ đều nằm lòng, đến tài xế taxi còn không thuộc đường được như y.
Trên đường nào có quán ăn ngon thì người thạo nghề như y lại càng rõ hơn.
Nhưng y chưa bao giờ đi qua cái ngõ này.
Càng đi vào trong vách tường lại càng cao, mặt đường bê tông không mấy bằng phẳng, có những chỗ còn có đá sỏi vụn, khiến bước chân hơi lộp cộp. Trần Thải Thải bước đi trên đoạn đường như này mà từ đầu đến cuối vẫn bước vững vàng, cuối cùng cô ả dừng lại trước một cánh cửa, gõ lên vài tiếng.
Cửa gỗ cũ kỹ kẹo kẹt vang lên, cô ả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-lam-sao-khi-doi-thu-mot-mat-mot-con-la-co-meo-bac-ha-ma-tui-lai-la-meo/481364/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.