Mèo con chân ngắn ăn hết gạo nhà mi à?
Rạng sáng 3 giờ, dưới sự thúc giục của ông chủ, tiểu trợ lý mới nhậm chức đành run run rẩy rẩy gọi điện thoại cho nghệ sĩ nhà mình.
Ở khu ghế lô mọi người đang uống rượu đến mức say khướt, ông chủ cầm đầu công ty - tiểu Thôi tổng lớn miệng nói, "Cậu cứ... Cậu cứ gọi cậu ta đến đây!"
Điện thoại kết nối được, giọng nói của tiểu trợ lý run rẩy.
"Alo? Alo, anh Tư à...."
Người ở đầu giây bên kia im lặng một lúc lâu, mãi sau mới có âm thanh đáp lại, trong giọng nói không hề che giấu chút vẻ buồn ngủ nào.
"Làm gì?"
"Anh Tư," tiểu trợ lý cẩn thận nói, "Anh.... Bây giờ anh có thời gian không? Thôi tổng muốn bảo anh đến quán rượu một chuyến."
Đằng sau có người nói to, kêu lên: "Mau bảo cậu ta cút đến đây cho tôi! Đừng để cho ông chủ Vương phải chờ lâu!"
Người được gọi là ông chủ Vương đó là một người đàn ông trung niên, đúng chuẩn kiểu Địa Trung Hải [1], bụng phệ, cười đến mức ôn hòa, vừa nhìn là biết đây là doanh nhân giàu có, bây giờ ông ta đang là nhà đầu tư của một dự án quan trọng của công ty, tiểu trợ lý này đâu dám trêu chọc, nghe đối phương nói: "Bảo Tư Cảnh đến đây đi, bảo cậu ta đến bồi tôi uống vài chén."
[1]. Hình như là từ dùng để chỉ những người đàn ông trung niên kiểu đầu hói, bụng phệ các thứ....
"....."
Uống vài chén.
Chỉ sợ uống xong cũng không về nổi đâu.
Nửa đêm canh ba,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-lam-sao-khi-doi-thu-mot-mat-mot-con-la-co-meo-bac-ha-ma-tui-lai-la-meo/481334/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.