Đưa mắt nhìn tư liệu, số 34 là một diễn viên lâu năm, trước kia thường xuyên thấy hắn trên phim, là một gương mặt quen thuộc, nhưng có lẽ rất nhiều người xem cũng không biết tới tên của hắn, hắn đóng nhiều vai âm hiểm tàn nhẫn, bây giờ rất ít khi thấy trên màn ảnh. Người bốn mươi tuổi, bề ngoài trên ba mươi, có khí chất kiên nghị do năm tháng mài giũa ra rất đặc thù.
Hai người không nói chuyện phiếm tiếp nữa, cũng không làm gián đoạn số 34 diễn.
Cảnh hắn chọn để diễn là kết cục trong kịch bản, Giang Trác quỳ gối giữa đường trong đêm mưa, ôm thi thể của An Khả, cuối cùng hắn bế thi thể đi, đặt trong xe, bình tĩnh lái xe đi giết người.
Số 34 ngồi quỳ trên đất, giơ tay vờ như đang ôm một người, hắn hơi cúi người, ánh sáng chiếu lên người hắn, sống lưng cong cong hơi run lên.
Một đoạn này trong kịch bản, chỉ có một câu văn, không có vẻ mặt cũng không nhắc nhở động tác, không nói có cần khóc hay không, càng không có một câu thoại nào, chỉ viết trời mưa thực sự rất to, cọ rửa khuôn mặt hắn, máu đỏ thẫm trên quần áo theo nước mưa chảy xuống cống thoát nước.
Là một cảnh rất khó, cần phân tích nội tâm nhân vật rất sâu.
Hắn cực kì bi ai, mắt thường cũng có thể thấy được sự bi ai này, cũng không hét to, chỉ trầm mặc diễn, có lẽ là do đã xem qua cách diễn của Lý Mộ, Trang Khâm thấy khó mà xem tiếp được, xuất phát từ sự lễ phép mới không bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-dien-xuat/193703/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.