Trang Khâm còn chưa nói gì, Lý Mộ lại hỏi: “Sao lại đột nhiên nghĩ tới chuyện tặng nhẫn?”
“Chỉ là nghĩ… anh rất tốt với em.”
Lý Mộ hạ thấp đầu, nhìn từ dưới lên, thẳng vào đôi mắt cậu: “Hả?”
Trang Khâm không thể không nói với anh: “Em nghĩ, nhận nhẫn của em rồi, anh chính là của em.”
Hàng mi dài của Lý Mộ vì cười mà cong cong rũ xuống, lại càng gần hơn, chóp mũi chạm vào mũi cậu: “Bé lanh lợi, sao lại thông minh vậy nhỉ.”
“Anh là của em.” Lý Mộ nói, “Không ai cướp đi được.”
Trang Khâm bị anh cọ ngứa, đáy mắt cũng chứa ý cười, môi Lý Mộ vuốt ve nhẹ nhàng trên mặt cậu: “Nhưng mà, cũng chỉ có một cái, cái kia của em đâu?”
“Em chỉ làm một cái này cho anh… là thiết kế riêng trên website chính thức. Quên mất không đặt một đôi rồi.”
Mấy thứ đặt riêng này, Trang Khâm cũng không có mặt mũi nào bảo Tiểu Liên chạy đi làm giúp, cũng không dám tới tiệm, cậu gọi điện thông qua website, thiết kế nhẫn cũng đơn giản, không đính kim cương, chỉ là một cái nhẫn bình thường giản dị, khắc là tên viết tắt, nhưng vì hiệu ứng nhãn hiệu, nặng về danh tiếng, giá cả xa xỉ.
Lý Mộ cũng không bỏ tay ra, không biết nhẫn rốt cuộc trông như thế nào, chỉ là có thể cảm nhận được vừa tay, hơi vuông, trong lòng tràn ngập sự thảo mãn: “Làm trên trang nào? Anh mua một cái.”
Anh hôn cằm Trang Khâm, khàn giọng nói: “Em đeo lên cổ, không ai nhìn thấy.”
Trang Khâm “ừm” một tiếng, nghĩ, chờ sau khi mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-dien-xuat/1383980/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.