Đầu Trang Khâm hơi ngả về sau, nhìn mặt anh. Thực ra cũng không có gì đẹp, dù sao trong điện thoại của cậu có ảnh chụp Lý Mộ, còn thường xuyên xem video, biết mắt anh thế nào, mũi ra sao, nốt ruồi trên mũi kia, cậu nhắm mắt lại cũng có thể sờ tới trên mặt Lý Mộ, chỉ là đôi khi muốn nhìn vậy thôi.
Lý Mộ vốn tay đã luồn vào quần áo của cậu, phát hiện cậu nhìn nghiêm túc như thế, thì dừng lại, nghiêng đầu, kề sát vào, đôi mắt đối diện với cậu trong khoảng cách cực gần: “Nhìn nghiêm túc như vậy, là nhớ?”
Lý Mộ đang cân nhắc hôm nay ngồi trên chiếc sofa nhỏ này không di chuyển, để Trang Khâm tự mình động, lại nghe cậu nói: “… Nhớ, chẳng qua là em muốn ngắm anh một chút.”
Lý Mộ nghe vậy, môi cong lên, dựa vào lưng ghế sofam, cằm hơi ngửa, mặc cho cậu ngắm.
Trang Khâm từ mặt mày lại tới miệng, lại đưa mắt nhìn chăm chú vào mắt anh, Trang Khâm giơ tay, phủ hai bàn tay lên má anh.
Sự chủ động hiếm có này làm Lý Mộ kiềm chế không nhúc nhích.
Ai ngờ Trang Khâm cũng chỉ sờ tới sờ lui trên mặt anh, lòng bàn tay cũng không có cảm giác vô cùng mềm mại, có lẽ vì từ nhỏ đã luyện công, lòng bàn tay có chai, động tác ngón tay rất nhẹ, cảm giác ngưa ngứa mang theo cảm giác ấm áp như ánh sáng mặt trời chiếu trên mặt, Lý Mộ ngứa tới không nhịn được chớp mắt, chớp mắt vài cái: “Chỉ sờ mặt thôi?”
Trang Khâm biết anh muốn gì, liền tháo cúc áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-dien-xuat/1383975/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.