Trang Khâm không nghĩ nhiều: “Chúng ta chỉ là đóng phim, cũng không làm thật, có gì đâu mà phải khóc, tôi vừa nghe tiếng kêu thảm thiết, sờ lưng anh ướt đẫm, tưởng là máu, nên…”
Lý Mộ nghi ngờ im lặng một chút: “Bị dọa khóc?”
Trang Khâm gật đầu: “Anh thực sự không sao? Tôi cảm thấy… Cái tay này của anh có phải là…”
Lý Mộ khụ một cái: “Cậu sờ vào không phải là máu, hẳn là mồ hôi.”
“Anh đưa tay cho tôi.”
“Tay nào?”
“Thì… giơ cả hai tay ra đi.” Trang Khâm nhìn chằm chằm vào mắt anh, “Nếu anh bị thương ở đâu, đau, đừng im lặng.”
Chỉ mới kịp nói mấy câu như vậy, nhân viên công tác trong đoàn phim đều đã bước vào: “Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”
Sau khi hỏi xong, mới biết là sự cố do đạo cụ.
Cameraman kia còn đang khóc, đã khóc tới nước mắt chảy ròng ròng, thở hổn hển.
Người phụ trách hỏi diễn viên có sao không.
Trang Khâm nói không sao, Lý Mộ cũng nói không sao cả, sau đó nói với cameraman: “Đừng lo, thiết bị tôi mua mới một cái, ngày mai đưa tới.”
Cameraman khụt khịt vài tiếng, lúc này mới như vừa sống lại, nói xin lỗi.
Trang Khâm hỏi cameraman kia có bị thương không, cameraman lắc đầu, rồi mới tới chuyện xin lỗi: “Hình như là do tôi sập ngăn tủ kia lại, mới làm cái hộp rơi xuống, là do tôi sai, thật xin lỗi! Thầy Lý Mộ còn dùng cánh tay ngăn lại phải không, anh có bị thương không?”
Lý Mộ: “…”
Trang Khâm nhìn về phía anh – Lý Mộ theo phản xạ cử động tay, Trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-dien-xuat/1383925/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.