“… Được rồi.” Trang Khâm không tìm ra lý do từ chối, cậu đưa tay vuốt ve mèo nhỏ, con mèo kia run rẩy rụt lại vào trong túi đựng mèo mềm mại, hai con mắt màu xanh lam trong suốt.
Động tác của cậu càng chậm hơn, càng dịu dàng hơn, chỉ dám dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm vào, mèo con khiếp đảm ngẩng đầu lên ngửi ngửi ngón tay cậu: “Thực ra tôi cũng chưa nuôi bao giờ, nhưng nhà Tiểu Liên có nuôi mèo, đợi chút nữa đóng phim thì đưa mèo cho cậu ấy, mèo này nhặt được ở đâu vậy? Cảm giác hơi thiếu dinh dưỡng, gầy quá, đã cho ăn chưa?”
“Nhặt được ở ven đường, đã mua thức ăn mèo rồi.”
Lý Mộ cũng chưa nói dối.
Hôm qua rảnh rỗi, vốn định tới cửa hàng vật nuôi mua một con, ai ngờ vừa ra cửa lại nghe được tiếng mèo kêu, sau đó anh phát hiện được con mèo trắng này ở sau xe ô tô.
Trang Khâm nói: “Mèo nên để ở trong nhà, không thể mang ra ngoài, tôi nhớ rõ điều này.”
Lý Mộ nói: “Hôm qua mang nó đi kiểm tra, có ve tai, bác sĩ đã bôi thuốc. Tôi mua cát mèo, chậu cát mèo, nhà cây cho mèo và đồ chơi rồi, đặt ở trong nhà.”
“Vậy anh làm tốt lắm, đã mua hết đồ rồi.” Trang Khâm cân nhắc Lý Mộ mang mèo tới đây tìm mình, nói là nuôi cùng nhau, cho rằng anh không biết nuôi, ai ngờ đã mua hết tất cả mọi thứ rồi, vậy muốn mình làm gì chứ?
“Đã đặt tên cho mèo chưa?”
Lý Mộ: “Gọi là Sữa Chua.”
Sữa Chua?
Trang Khâm nghĩ tới sữa chua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-dien-xuat/1383899/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.