[Không phải chứ, sao anh ta đã vào tủ quần áo rồi? Cùng một tủ ấy à?]
Úc Khả Khả cực kỳ sốc trợn tròn mắt: [Thế không phải bọn họ sẽ chạm mặt nhau sao?]
Hơn nữa cô nhớ là hình như nam chính còn chưa kịp kéo quần đã bị nhét vào tủ quần áo... mà giờ nam phụ đi vào, chẳng phải là?
Tưởng tượng ra hình ảnh kia, cô đột nhiên lộ ra vẻ mặt quái lạ khó mà diễn tả được.
Cứu mạng, đây rốt cuộc là hình ảnh nam x nam gì đây?
Kích, k*ch th*ch quá.
Đây là chuyện mà cô có thể nghe được sao?
Cô ôm ngực, chìm đắm trong k*ch th*ch do tưởng tượng, đương nhiên sẽ không chú ý đến Quý Cảnh Diệp vốn đang làm việc, lúc này đã dừng lại, vẻ mặt chợt cũng có chút vi diệu.
Hệ thống: [Lúc Phạm Kỳ được kéo vào đã bị nữ chính vô thức đẩy mạnh vào phòng ngủ chính.]
[Sau khi anh ta ghé vào cửa nghe được nhà sản xuất muốn vào bèn tính tránh đi theo bản năng.] Thống giải thích: [Nhưng tay anh ta vẫn cầm đám đồ chơi kia, cảm thấy trốn ở đâu cũng không an toàn, thế nên tình thế cấp bách, anh ta bèn ôm chúng chui vào tủ quần áo.]
Úc Khả Khả: [...]
Tuy rằng có thể hiểu được suy nghĩ của nam phụ, dù sao mấy đồ chơi này thuộc dạng hàng cấm, nếu để linh tinh mà bị phát hiện, hậu quả không phải chỉ bị nhà sản xuất đánh chết mà còn bị nữ chính g**t ch*t luôn.
Bởi vậy, nơi thích hợp để nấp nhất đương nhiên chính là tủ quần áo nhà sản xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703754/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.