Kỳ hạn mười ngày đi du lịch cuối cùng đã sắp kết thúc, đám khách mời đều không nhịn được thở hắt ra.
Có lẽ thấy hôm nay là ngày cuối cùng, rốt cuộc lương tâm của đạo diễn tổ chương trình đã trỗi dậy, không phân công nhiệm vụ và việc check in cho bọn họ nữa, chỉ sắp xếp cho bọn họ ra biển bắt hải sản, lấy được đủ nguyên liệu nấu ăn thì hào phóng tỏ vẻ buổi chiều hoạt động trong biệt thự để chuẩn bị cho bữa liên hoan buổi tối.
Tuy rằng buổi chiều vẫn phải làm nhưng không cần đi quá xa thì thật ra cũng tương đương với nghỉ ngơi rồi.
Đám khách mời không nén nổi vẻ mặt thả lỏng, còn khẽ tung hô nữa.
Hiện giờ bọn họ đang ở trong biệt thự ven biển, không chỉ gần như phòng nào cũng có thể thưởng thức cảnh biển đẹp đẽ một cách trọn vẹn, còn có cả nhà bếp, quán bar và đủ loại phương tiện giải trí.
Đặc biệt là ban công hướng ra biển rộng rãi, được xây dựng trên mặt biển, rất thích hợp để tổ chức tiệc tùng.
Không vui mừng như đám khách mời, mưa bình luận vốn còn tràn đầy phấn khích thống kê hải sản bọn họ ra biển thu được bắt đầu tới tấp tỏ ý không muốn lên.
[A a a sao đã sắp kết thúc rồi? Thế mà đã qua mười ngày rồi sao?]
[Thật ra có thể coi như mười một ngày, dù gì trước đó vì mưa lớn nên lịch trình đẩy lại một ngày nhưng đúng là vẫn cảm thấy nhanh ghê!]
[Ghét quá, tôi vốn còn đang mong chờ bữa tiệc tối lại chợt nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703732/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.