Hệ thống: [Mọi người đã đến gần đủ, hai người có thể ra ngoài rồi.]
Nghe hệ thống nhắc nhở, lúc này Úc Khả Khả mới miễn cưỡng kéo Lê Hinh Nhuỵ vẫn đang trong trạng thái mờ mịt ra khỏi phòng như chưa có chuyện gì xảy ra, vừa khéo gặp được đạo diễn của tổ chương trình vội vội vàng vàng chạy tới.
Anh ta hoàn toàn không chú ý đến Lê Hinh Nhuỵ và Úc Khả KHả, bước chân chạy nhanh tới trung tâm sự cố thì thấy khắp nơi bừa bộn, mấy nhân viên đang giữ chặt Thi Phỉ, Tân Ninh thì đang trốn đằng sau mấy người khác, gương mặt vẫn đang sợ hãi, trông cực kỳ không ổn.
Còn tình hình Hạng Triều thì càng gay go hơn.
Chỉ thấy anh ta ôm bụng, sắc mặt trắng bệch quỳ một chân trên đất, không rõ là đau đến mức ngất đi hay là không thể đáp lại mà hoàn toàn không có phản ứng khi thấy những người khác quan tâm.
Đạo diễn tổ chương trình lập tức mắt tối sầm lại, ngón tay cũng run rẩy: "Đây, đây rốt cuộc là có chuyện gì ---"
Rõ ràng tối qua còn không sao, sao sáng sớm đã gây ra rắc rối thế này rồi!
Đúng là nghiệp chướng mà!
Anh ta thầm than khổ trong lòng, rồi lại vội vã nhìn Hạng Triều từ trên xuống dưới, lo lắng hỏi: "Cậu Hạng, cậu có ổn không, có cần gọi xe cấp cứu không?"
Có lẽ là nghe được xe cấp cứu, cuối cùng Hạng Triều cũng có phản ứng.
Thật sự quá mất mặt, anh ta lập tức hít một hơi thật sự, cố kìm nén cơn đau phất tay với bọn họ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703730/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.