Đã có người chủ động xin đi giết giặt, tự nhiên những người khác vui vẻ thả lỏng, giao nhiệm vụ lên kế hoạch tuyến đường đi cho cậu ấy.
Hạng Triều là người có địa vị cao nhất, lập tức nhận lấy phong thư, kiểm tra số tiền bên trong rồi tính thử: "Trong đây mỗi người được khoảng 400 tệ, chúng ta nên tiêu tiết kiệm chút."
Nguyên Lịch lại tỏ vẻ rất lạc quan: "Tuy nhìn mỗi người 400 tệ có vẻ ít, nhưng nếu cộng lại thì không ít lắm đâu."
Ăn qua loa chút đồ trong homestay xong, mọi người bèn bắt đầu đi check in dựa theo tuyến đường mà Tống Tuyền đã làm cho.
Đầu tiên đương nhiên phải ngồi thuyền, có thể tới thẳng điểm check in đầu tiên.
Bởi vì có tổng cộng chín người nên bao thuyền sẽ rẻ hơn đi đơn, đồng thời sẽ càng thoải mái hơn.
Ngồi trên thuyền đung đưa, có thể cảm nhận được hơi sương mờ mịt lướt qua mặt, mang đến cảm giác nhẹ nhàng, khoan khoái.
Đám khách mời an nhàn thưởng thức kiến trúc lâm viên hai bên bờ sông, có thể tránh được sự ồn ã của đám đông, đồng thời hưởng thụ hoàn toàn sự yên tĩnh khoan thai của cổ trấn sông nước.
Mưa bình luận có vẻ cũng bị nhiễm theo, không có mấy người lên tiếng mà đều cùng thưởng thức cảnh sắc của cổ trấn.
Đến điểm check in đầu tiên, có lẽ tinh thần đang tốt, tất cả mọi người đều cười nói, không hề cảm thấy mệt mỏi, còn chụp ảnh giúp nhau.
Nhìn Hạng Triều chụp ảnh góc rộng cho Tân Nhinh, nữ diễn viên có tiếng Lạc Vân không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703719/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.