Quý Nhạc Quân cố gắng bỏ qua ý nghĩ vừa khiến mình bối rối kia nhưng lại có phần dao động trông thấy.
Có điều cô ấy nhanh chóng nhớ lại lời Úc Khả Khả nói, có thể cảm nhận được cô thật sự cảm thấy tiếc nuối, không có cách nào làm được nhà trên cây giống vậy.
Bị sự tiếc nuối này làm xúc động, Quý Nhạc Quân thoáng chần chừ, nghĩ mãi rồi cố gắng nói: "Không đâu, thật ra rất dễ làm. Nếu như chị Úc thì tôi có thể giúp..."
Trong lúc nói, cô ấy siết chặt tay, căng thẳng đến đội toát mồ hôi.
Nếu như ban nãy Úc Khả Khả chỉ thuận miệng nói, liệu cô có từ chối không?
Úc Khả Khả: "Được."
Không đợi cô ấy nói xong thì đã nghe được câu trả lời như không hề nghĩ ngợi đã lập tức đồng ý của Úc Khả Khả rồi.
Quý Nhạc Quân lập tức sững sờ, còn tưởng rằng mình nghe nhầm, nhưng việc này rõ là đã được lên kế hoạch từ trước.
Chỉ thấy Úc Khả Khả hoàn toàn coi như không thấy vẻ ngơ ngác của cô ấy, nghiêm túc dùng tay diễn tả với cô ấy: "Chị nghĩ rồi, cảm thấy nếu để được vườn hoa cảnh quan bao quanh, lại còn có thể ngắm sao vào ban đêm thì dựng nhà trên cây ở sân thượng là phù hợp nhất. Đợi sau khi trở về cải tạo thêm chút chắc là đủ không gian đó."
Quý Nhạc Quân: "..."
Nhìn dáng vẻ như đã nghĩ kỹ, ánh mắt đang lấp lánh ánh sáng của cô, Quý Nhạc Quân lập tức mờ mịt.
Vì sao cô ấy cứ có cảm giác chị Úc đang đợi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703696/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.