Đương nhiên quản gia không tin.
Ông ta bình tĩnh liếc khoảng cách hai người gần như kề sát, nghĩ thầm từ lúc nào cậu cả cho người ta đến gần như vậy. Hơn nữa trước kia anh có thể xuất hiện đúng ngày tiệc mừng thọ đã là nể tình rồi, chứ đừng nói đến chuyện trở về sớm.
Vả lại thông qua chú hai Quý, ông ta biết được bọn họ sẽ về tiệc mừng thọ của mình nên đã yêu cầu ông ta gọi cho anh nhưng ông ta đã liên lạc với cậu cả không biết bao nhiêu lần, đương nhiên đều không gọi được.
Không nghĩ tới lần này chỉ thử không trông mong gì lại thật sự có thể khiến cậu cả trở về.
Nếu nói là trùng hợp, quản gia tuyệt đối không tin.
Nhưng nếu cô Úc đã nói vậy, Quý Cảnh Diệp cũng không ý kiến thì ông ta cũng chỉ cười gật đầu, dẫn bọn họ tới đại sảnh.
Quả nhiên ông Quý đã ngồi chờ ở bên trong.
Còn những người khác, sau khi biết được tin tức cũng đều ngồi cùng lại.
Vì thế, đợi đến khi Úc Khả Khả đảm chức trang sức được Quý Cảnh Diệp dẫn đến thì đồng thời chạm phải mấy đôi mắt.
Sau một thoáng chớp mắt rất đỗi ngạc nhiên, bọn họ lập tức lộ ra vẻ mặt khác nhau nhưng trong mắt lại ẩn chứa vẻ nghiền ngẫm và dò xét, thật giống như tam đường hội thẩm*.
(*) Tam đường hội thẩm: Ý chỉ ba người đứng đầu của ba bộ ngành cùng xem xét, thẩm tra và xử lý một vụ án.
Cô thoáng dừng bước, không nhịn được cảm thán: [Được lắm, đây chính là cảnh "lớn"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703689/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.