"Cô đang đợi tin nhắn của ai thế?"
Lúc Úc Khả Khả đang cúi đầu xem điện thoại, Doãn Tịnh Nhã đột nhiên hỏi.
Tiệc lửa trại buổi tối, bạn của Nguyên Lịch lên khuấy động không khí trước, lập tức kéo được hứng thú của mọi người ở đó.
Mấy người biết hát đều đi lên bục tặng một bài, người dưới bục không nướng đồ ăn thì nhảy theo.
Khung cảnh ồn ào giống như đang tổ chức buổi hòa nhạc vậy.
Có thể là buổi chiều tuy Trình Lộ và Khương Kỳ không nói lời nào, nhưng bầu không khí giữa hai người lại khá hài hòa, lúc chơi trò chơi cũng có vẻ ăn ý trông thấy khiến mọi người quên đi sự ngượng ngùng lúc mới đến.
Lúc này, sau khi Tiêu Hoán hát xong một bài lại to gan lớn mật ầm ĩ, giựt giây kéo hai người lên bục hát chung.
Bầu không khí đã nóng đến cỡ này, tuy các cô bất ngờ, đưa mắt nhìn nhau cực kỳ không tự nhiên.
Nhưng không biết trong lòng hai người họ vốn đã dao động hay không muốn để bầu không khí tẻ nhạt lần nữa, cuối cùng không ai từ chối mà cùng đứng lên.
Trong bầu không khí reo hò này, Úc Khả Khả thích hóng chuyện nhất lại không những không chờ nổi được vỗ tay cổ vũ theo mà trái lại vẫn cúi đầu nhìn điện thoại, hình như đang đợi tin nhắn của ai.
Chuyện này kỳ lạ quá.
Trải qua một ngày ở chung, Doãn Tịnh Nhã đã sớm quên đi tâm lý oán hận mà Úc Khả Khả đem đến cho cô ta trước đó, bởi vậy nhìn thấy hành động khác thường lúc này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703677/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.