"... Ơ?" Úc Khả Khả bất ngờ nhìn hộp quà hình chữ nhật ngay trước mắt.
Cô quay đầu thì phát hiện đúng là Quý Cảnh Diệp, thấy lúc này anh đang đứng bên cạnh cô, rũ mắt nhìn cô chăm chú.
Người đàn ông có thân hình cao lớn, rắn rỏi chắn đi ánh sáng, bọc cô trong cái bóng của chính mình.
Úc Khả Khả theo đó ngước mắt lên thì chạm phải đôi mắt đen sâu thẳm lạnh nhạt của anh.
Trong khoảnh khắc đó, cô không nhìn ra được cảm xúc gì từ đó nhưng lại vô thức giật mình.
Nhìn từ góc độ này, đáy mắt Quý Cảnh Diệp lại đang hiện ra bóng dáng cô, tựa như người xung quanh đều không tồn tại, trong mắt anh chỉ có mình cô.
Úc Khả Khả lập tức nở nụ cười, nhận lấy chiếc hộp đó, khẽ chớp mắt: "Đây là... tặng tôi à?"
Quý Cảnh Diệp đi lấy vật đấu giá, vì thế hoàn toàn không cần mở ra, cô cũng có thể đoán được bên trong chắc chắn là chiếc vòng cổ ngọc phỉ thúy xinh đẹp kia.
Chỉ là cô không ngờ Quý Cảnh Diệp mua được vật đấu giá lại vì để tặng cho mình.
Quý Cảnh Diệp bình thản đáp tiếng đồng ý.
Lúc cô định mở chiếc hộp ra, anh dừng lại một lát rồi nói tiếp: "Quà."
Úc Khả Khả khẽ dừng động tác, khóe miệng không nhịn được nhếch lên.
Cho nên ý của "món quà" này, rốt cuộc là lời đáp cho câu hỏi cô hỏi trước kia tham gia bữa tiệc "Vòng cổ ngọc bích có phải quà đáp lễ hay không", tỏ ý chiếc vòng cổ lúc này mới là quà; còn vì cô tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703668/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.