Sau khi trò hề kết thúc, Quý Cảnh Diệp được chủ bữa tiệc rốt cuộc đã hóng hết chuyện áy náy mời lên lầu, đặc biệt giới thiệu vật đấu giá lần này cho anh.
Có điều hiển nhiên, anh không có hứng thú lắm với những vật đấu giá mà khách khứa quyên tặng này.
Đương nhiên chủ bữa tiệc đã nhìn ra, vô thức thoáng dừng lại.
Lúc ông ta đang ảo não suy nghĩ xem nên làm gì thì đột nhiên nghĩ đến cái gì, lập tức vỗ đầu một cái: "Nhìn tôi này, vậy mà lại quên chuyện quan trọng nhất. Cậu Quý, cậu xem, vật đấu giá lần này tôi quyên tặng thế nào?"
Hỏi thăm dò lại thấy dáng vẻ từ chối cho ý kiến của Quý Cảnh Diệp như vậy, ông ta dứt khoát lược qua những vật đấu giá khác, cười cười dẫn người tới trước vị trí vật đấu giá chủ chốt nhất của bữa tiệc lần này.
"Cậu xem, đây chính là bảo vật mà tôi cất công lấy được trong tiệc đấu giá kỷ niệm Léon tròn 30 năm ở nước F đó."
Chủ bữa tiệc kiêu ngạo giới thiệu: "Tôi nghĩ, dù sao lần này là tôi tổ chức tiệc tối từ thiện, dù sao thì đồ quyên tặng không thể thua bởi những người khác được? Vì thế nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn nhịn đau quyết định lấy cái này ra."
Đây là một chiếc vòng cổ ngọc phỉ thúy.
Đúng lúc này trong đầu anh vang lên giọng nói nhẹ nhàng của Úc Khả Khả, cô đang khen mắt nhìn của anh rất tốt.
Ánh mắt Quý Cảnh Diệp vô thức đưa về đằng trước.
Có thể làm vật đấu giá chủ chốt, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703664/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.