A.
Mà lúc này, mặt thư ký đã tỉnh bơ.
Có lẽ anh ta phát hiện Vương Thục Thiến không thể nói chuyện được nữa bèn dứt khoát thức thời trực tiếp ngậm miệng lại.
Dù chuyện đã rồi, lật xe không có cách nào cứu vãn, anh ta cũng lười tốn công phí sức xử lý, cứ thế vò đã mẻ không sợ nứt, từ bỏ giãy giụa.
Cùng lắm là anh ta từ chức rời đi thôi.
Nhưng thấy người yêu không lên tiếng, tỏ vẻ cực kỳ lạnh lùng, Vương Thục Thiến yêu đơn phương đã lâu, vất vả lắm mới thành thật, sao có thể chịu từ bỏ chứ?
Cô ta lại lập tức quay đầu, nhìn về phía Vương Tông Chính: "Bố, con và Kiều Trú yêu nhau thật lòng. Bọn con đã hẹn hò từ lâu, chẳng qua là lo lắng tạm thời bố mẹ sẽ không đồng ý cho nên mới tạm thời lén hẹn hò, tính đợi đến khi có cơ hội thích hợp sẽ nói cho bố mẹ biết."
Vương Tông Chính: "..."
Tổng giám đốc Vương vẫn không nhúc nhích, chăm chú nhìn thư ký không dừng tựa như chạm khắc, nghe được lời con gái nói xong thì cuối cùng đã có chút hành động khác.
Chỉ thấy cổ ông ta cử động cứng ngắc từng chút như máy móc, sau cùng nhìn về phía con gái.
Sau đó bề ngoài cười như trong lòng không cười hé miệng nói, lặp lại lời cô ta: "Thật lòng, yêu nhau, hẹn hò, từ lâu? Tạm thời giấu bố mẹ? Còn có cơ hội thích hợp... ý là cơ hội gì?"
Ông ta lặp lại từng từ, mắt thư ký không nhịn được lộ vẻ hoảng hốt.
Úc Khả Khả nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703661/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.