Bà Vương: "... ?"
Cô Vương: ???
Ban đầu hai mẹ con còn chưa kịp phản ứng, chỉ vô thức nhìn về phía đối phương.
Gì cơ, gì mà xài chung tình nhân? Úc Khả Khả có ý gì?
Bề ngoài thì bà Vương miễn cưỡng giữ vững tư thế, trong lòng lại hoảng sợ không thể bình tâm lại, vô cùng lo lắng.
Chết tiệt, rốt cuộc là làm thế nào Úc Khả Khả biết được chuyện mình có tình nhân thế! Thục Thiến biết được liệu có thất vọng với người mẹ này hay không?
Còn nữa, giờ còn bị nhiều người nghe được thế này thì phải làm thế nào mới cho qua chuyện gọn ghẽ được?
... Đợi chút, nhưng chuyện này thì có liên quan gì đến Thục Thiến?
Cái gì gọi là nhanh chóng chia tay với tình nhân của bà cơ?
Còn cô Vương thì vô thức căng thẳng nhìn về phía mẹ, không nhịn được thấp thỏm, không yên.
Tức quá, Úc Khả Khả lại biết cô ta đang yêu đương với thư ký thật, nhưng sao cô biết được!
Chuyện này thì coi như xong, nếu như bố mẹ đã biết rõ, thế thì nhất định sẽ bắt bọn họ chia tay ---
Đợi chút, nhưng sao chuyện này lại có liên quan đến mẹ, cái gì gọi là tình nhân của bà chứ?
Cuối cùng hai mẹ con đã kịp phản ứng.
Vì thế ngay lúc hai người đối mặt như thể có sấm đánh qua, cảm thấy đại não đột nhiên nổ mạnh một tiếng rồi lập tức trở nên trống rỗng.
Bà Vương: Gì cơ, Thục Thiến lại lén hẹn hò với thư ký! Sao có thể có chuyện này?
Cô Vương: Gì cơ, người yêu mình lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703658/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.