Quý Cảnh Diệp vừa nói lời này, xung quanh chợt yên tĩnh đến lạ.
Quý Lăng Hàn bỗng siết chặt hai tay, mắt cũng thoáng lộ vẻ độc ác.
Mọi người thấy mà nuốt nước miếng, trong lòng lại thầm nhảy nhót ầm ĩ: Kích, k*ch th*ch quá!
Mà trợ lý Ôn vẫn luôn không hề chen miệng, lúc này lại không nhịn được siết chặt đôi tay, thầm gào thét cổ vũ cho boss nhà mình: Đúng rồi, chính là như vậy.
Cô Úc chính là vị hôn thê của anh đó, phải tuyên thệ chủ quyền vậy chứ. Phải cương quyết ngăn cản hết mọi khả năng cậu hai kia thọc gậy bánh xe, lén lút leo trên trên.
--- Tốt quá rồi, Quý tổng thật sự thông suốt rồi!
Hệ thống: [Ế, thế này càng ác đó, không hề kiêng dè chút nào.]
Song lần này, Úc Khả Khả không nói theo.
Cô nhìn Quý Cảnh Diệp không hề chớp mắt, lại rũ mắt nhìn bàn tay anh đang kéo mình, dường như đang suy nghĩ.
Thấy kí chủ không trả lời, hệ thống còn có phần không quen: [Cô đang nghĩ gì?]
[Ừm...] Úc Khả Khả trầm ngâm, lại có phần ngượng ngùng: [Cậu không nên biết thì vẫn hơn, khả năng có hơi đen tối.]
Hệ thống: [... ?]
Hệ thống lập tức hiểu trong giây lát rồi lên tiếng: [Vào thời điểm mấu chốt này, người thì vẫn trong tình cảnh k*ch th*ch lại lén tưởng tượng mấy cảnh đen tối à?]
Rốt cuộc là tôi có vấn đề hay là cô có vấn đề thế?
Không hổ là cô.
Úc Khả Khả lại không hề đỏ mặt: [Chuyện này sao có thể trách tôi được? Cậu nhìn cái tay này, vừa thon dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703644/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.