Đợi đến khi chính thức quay, Úc Khả Khả lại không nhịn được muốn cười.
Cô vừa mới biết cảnh này bọn họ quay chuyện gì, thậm chí còn quay đầu nhìn đạo diễn Chu một lúc lâu, nghi ngờ sâu sắc có phải ông đang ẩn dụ cái gì hay không.
Đánh cắp kiếm tiên quý giá, bị đuổi giết ngàn dặm, còn phải chật vật chạy thục mạng, liên tiếp bị đánh...
Quả thực là đầy đủ các yếu tố, vô cùng trùng hợp.
Nam phụ vốn đã nhạy cảm nghĩ nhiều, mà mỗi một yếu tố trong cảnh quay này đêu như phảng phất ám chỉ anh ta làm gì đó, chẳng khác nào đang điên cuồng nhảy nhót trong đầu anh ta.
Thảo nào vừa rồi anh ta đen mặt ha ha ha ha ha.
Úc Khả Khả dốc sức liều mạng nín cười: [Đạo diễn Chu không cố ý thật đó chứ? Bây giờ trông nam phụ cực kỳ khác thường.]
Hệ thống: [Đúng thật là không, cảnh quay này vốn đã được sắp xếp quay vào hôm nay đó, chẳng qua là chính nam phụ quên mất thôi.]
Úc Khả Khả: [Vậy thì anh ta đúng là xui đủ đó, vừa trải qua trận chạy trốn đuổi giết không nói, tới đây lại bị kiểu hoạt động trùng hợp liên tiếp này, ai gặp phải mà không hốt hoảng cơ chứ ha ha ha ha.]
Cô nhanh chóng ngừng cười: [Không được, cười nữa thì công đức không còn mất, mau gõ mõ bổ sung giúp tôi đi.]
Vì vậy trong tiếng gõ mõ điện tử hệ thống gõ cho mình, Úc Khả Khả bắt đầu bình tâm hòa nhã xem cảnh đánh nhau giữa nam phụ và Lộ Sùng.
Không phải có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703629/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.