[Kí chủ, cô yên tâm, người ta không đuổi theo.]
Thấy Úc Khả Khả vừa ngồi lên xe đã thúc giục tài xế nhanh chóng rời đi, hệ thống tò mò hỏi: [Cô nói trực tiếp như thế không lo Doãn Tịnh Nhã không tin, còn báo cho Hằng Hách sao?]
[Không lo.]
Úc Khả Khả thở phào một hơi, vẫn không hề gì: [Cho dù cô ta có tin hay không đều không có ảnh hưởng gì với tôi.]
Nói cho cùng, bọn họ không liên quan gì đến nhiệm vụ của cô, còn từng uy h**p nguyên chủ. Cho nên nếu Doãn Tịnh Nhã tin, có thể dựa theo đó thoát khỏi tương lai gặp phải cảnh ngộ bị bôi đen thì đúng là chuyện tốt, nhưng nếu không tin vậy thì đó chỉ đành tự nhận là xui xẻo thôi.
Có điều tuy nói vậy, Úc Khả Khả vẫn có hơi tò mò diễn biến tiếp theo, vì thế một lúc sau, cô không nhịn được hào hứng hỏi thăm: [Cho nên Doãn Tịnh Nhã có tin không? Bây giờ đang có phản ứng gì?]
Hệ thống: [Giờ cô ta đang nổi cáu ở đoàn phim, có điều lúc Hằng Hách hỏi, cô ta không kể gì cả, chỉ nói ngứa mắt cô.]
Xem ra Doãn Tịnh Nhã vẫn khá thông minh, không yêu đương mù quáng quá.
Úc Khả Khả khẽ nhướng hàng mày xinh đẹp, lập tức hứng thú, vội vàng dặn hệ thống nhớ để ý đến diễn biến sau đó.
...
Đúng là Doãn Tịnh Nhã không nói cho Hằng Hách.
Tuy cô ta không tốt tính nhưng không phải không biết suy nghĩ. Mặc dù không thích Úc Khả Khả chụp trộm ảnh không chịu thừa nhận, có điều nói cho cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-ma-toi-chi-muon-an-dua/4703600/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.