Sau cái lần nhận lời tỏ tình của A Long,Cô nhưng người mất hồn trên đường đi học Ngọc có nói chuyện gì đi nữa Cô thẫn thờ cho dù nghe thấy nhưng cũng không muốn trả lời.Cô cũng không biết bản thân bị sao,bước chân đi đến trường đã thấy A Long đứng đợi Cô ở cổng
Thảo Phương...Sao Em đi học muộn vậy?- A Long đi đến gần Cô rồi đưa cho Cô bánh mì với hộp sữa
Dạ...Tại Em ngủ quên hì - Cô cầm lấy đồ Anh đưa nhìn Anh cười cái nụ cười chua xót Cô chưa từng nghĩ mình lại phải cười cái nụ cười đấy nhiều lần như vậy...
Vậy Tao đi lên lớp trước nha...Em chào Anh ạ - Ngọc không muốn làm bóng đèn đừng gần lại Cô nói rồi nhìn Anh cười rồi đi lên lớp trước
Chào Em nhé...Mình cũng đi thôi - Anh nói lớn để Ngọc nghe vì Ngọc đi trước rồi.Anh ngoảnh lại nhìn Cô cười rồi nắm tay Cô đi
Vâng - Cô bất ngờ khi Anh nắm tay Mình,cái nắm tay không có cảm giác khiến Cô cảm thấy khó chịu nhưng cũng không phản kháng lại
Trong lúc đi lên lớp Anh nói vô vàn chuyện với Cô...Cô chỉ nhìn Anh cười thỉnh thoảng lại nói vài từ "Vâng" cho qua.Cô mong đi thật nhanh để không ở trong cái bầu không khí Cô cảm thấy khó chịu như vậy
Được rồi Em vào lớp đi- Anh đưa Cô đến cửa lớp nói rồi xoa đầu Cô
Vâng - Cô cười nhìn Anh rồi đi vào lớp.Về chỗ ngồi Cô không quan tâm đến Ba người họ đang muốn hỏi Cô chuyện gì đó chỉ chú tâm nhìn ra ngoài cửa sổ đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-chang-toi-thich-cau-ban-cung-ban/86566/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.