Vâng...có cần ra ngoài quán nước nào đó ngồi không ạ?- Cô không biết Mẹ Cậu lại muốn nói chuyện gì nhưng cũng muốn tìm chỗ nào đó nói chuyện chứ không muốn ở trước mặt nhà hàng vì sợ Cậu sẽ nhìn thấy
Không cần đâu - Mẹ Cậu tháo mắt kính ra nhìn Cô khuôn mặt lạnh lùng
Vâng...vậy Bác có chuyện gì ạ?- Cô nghe vậy thì hai tay nắm chặt lại
Số tiền đó tại sao Cô không cầm?- Mẹ Cậu khuôn mặt bớt cái lạnh lùng nhìn Cô
Cháu không cần dùng đến số tiền đó với lại Cháu rời xa Anh ấy không phải vì tiền mà vì Cháu muốn tốt cho Anh ấy - Cô khuôn mặt không còn lo lắng mà nhìn Mẹ Cậu đầy kiên định
Hay Cô chê số tiến ít sao?- Mẹ Cậu lại cầm số tiền ra trước mặt Cô
Cháu không có ý đó- Cô nghe vậy thì lắc đầu khuôn mặt muốn giải thích nhưng không nói được
Vậy Cô cầm lấy số tiền này đi...rồi rời xa con trai Tôi ra- Mẹ Cậu đưa số tiền vào tay Cô mặc cho Cô không muốn cầm rồi đi rời đi vào nhà hàng mặc cho Cô gọi vọng theo...
Cô không biết phải làm sao nên cũng cầm số tiền đó mà đi về nhưng Cô chắc chắn sẽ tìm cách trả số tiền đó...
Sao Mẹ lại tới đây?- Cậu đang làm việc thì thấy có người gõ cửa đi vào nên nhìn lên
Mẹ tới thăm Con không được sao?- Mẹ Cậu ngồi xuống ghế đối diện Cậu
Ngày nào cũng gặp mặt ở nhà Mẹ sao phải thăm chứ?Mẹ đến xem Thảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-chang-toi-thich-cau-ban-cung-ban/2107339/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.