Thảo Phương...Mày làm tốt lắm!- Cô bước ra khỏi nhà hàng vừa đi vừa an ủi bản thân vì như vậy mới làm Cô cảm thấy bản thân mạnh mẽ lên được...
Này...- Cô chẳng quan tâm đường xá có đi đúng đường hay chưa cứ đi vậy mãi cho dù Hoàng đi sao từ khi nào chẳng biết
Hả...Sao Mày ở đây?- Cô giật mình quay lại nhìn Hoàng ngạc nhiên
Mày ấm đầu à?Đây là đường về nhà Tao nhà mày đi đường rẽ trái nhà tao rẽ phải mày yêu đương vào nên lú à?- Hoàng nghe vậy cốc đầu Cô (vì hai họ cùng đường chỉ là một người rẽ trái một người rẽ phải còn hiện tại Cô đang rẽ trái đi vào đường nhà Hoàng)
Xì...Sao về muộn vậy?- Cô bĩu môi nhìn Hoàng
Hôm nay bệnh viện đông nên về muộn!Còn mày?- Hoàng nhìn Cô nói tâm trạng vẻ mệt mỏi
Ăn chưa?Tao với Mày đi?- Cô không biết trả lời sao nên nhìn đồng hồ rồi lạc sang chuyện khác
Ăn uống gì giờ này nữa?- Hoàng nhìn trời cũng muộn quán ăn cũng sắp đóng cửa hết rồi
Mày quên chỗ ăn quen thuộc của Tao với Mày sao?- Cô nói rồi kéo tay Hoàng đi
Hôm nay sao Mày về muộn thế?- Hoàng vừa đi vừa nhìn Cô khuôn mặt Cô có chút gì đó không thoải mái
Đâu có!Hôm nay nhà hàng bận nên Tao về muộn chút thôi- Cô cười trừ nhìn Hoàng
Có thật không?Tao thấy Ngọc về lâu rồi mà!- Hoàng nhìn Cô vẻ nghi hoặc vì mỗi lần Ngọc về đều nhắn tin nói chuyện với Hoàng...
Tao....- Cô nghe Hoàng nói vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-chang-toi-thich-cau-ban-cung-ban/2107335/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.