Ba câu hỏi đều là vấn đề làm Yến Trầm đuối lý.
Thế nhưng hiện giờ mà tranh luận thì chắc chắn không ai hơn ai.
Yến Trầm châm chọc nói: “Không phải vẫn chưa bằng sư huynh sao? Diệt môn Sở gia, lừa hắn suốt mười năm, nuôi lớn đứa nhỏ này với mục đích duy nhất là hủy diệt hắn. Sao vậy? Sau khi huỷ hoại lại luyến tiếc? Luân hồi một đời nữa lại ra vẻ hư tình giả ý sao?”
Mạc Cửu Thiều vẫn chưa trả lời, y chỉ cười khẽ, thấp giọng nói: “Buông tha cho hắn đi, ngươi đừng quên ngươi là Đố kỵ.”
Đôi mắt tím của Yến Trầm trở nên âm u, y không chút lưu tình nói: “Ngươi cũng đừng quên ngươi là Ngạo mạn.”
Ngạo mạn, Đố kỵ, ai có thể kiềm chế được bản tính của mình?
Nhưng cũng không ai muốn buông tay.
Thất tâm đan ở trong tay Mạc Cửu Thiều tỏa ra ánh sáng xinh đẹp, đan dược càng trở nên tinh khiết sẽ không chỉ giảm gánh nặng cho thân thể mà còn khiến cho hiệu quả của dược phát huy tối đa.
Yến Trầm hẳn là nên ngăn cản y, nhưng lại không dám hành động thiếu suy nghĩ. . truyện đam mỹ
Có Lăng Huyền ở đây, hai người bọn họ đấu với Ngạo mạn rất có phần thắng.
Nhưng bọn họ lại quá hiểu nhau.
Đều không đạt mục đích không từ thủ đoạn, đều ích kỷ đến điên cuồng, đều không chiếm được thì hủy diệt.
Yến Trầm hiểu rất rõ, nếu mình hành động tùy tiện Mạc Cửu Thiều sẽ giết chết Sở Mộ Vân.
Đến lúc đó sẽ không phải mất trí nhớ, mà là vĩnh viễn mất đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cau-hon-voi-bay-nam-nhan-lam-sao-bay-gio/918106/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.