Yến Trầm quay đầu nhìn gã: "Ngươi đang nói dối. "
Lăng Huyền mỉm cười: "Ta cần gì phải nói dối?"
Câu hỏi xé nát tầng giấy mỏng trước mặt Yến Trầm, khiến y nhìn rõ sự thật bị che giấu kia.
Lăng Huyền không cần thiết phải nói dối, gã không phải y. Đối với chuyện hủy diệt một người gã không có hứng thú.
Nếu không phải gã chờ mong Thần Thú thức tỉnh chỉ sợ sẽ không nói chuyện này.
Phẫn nộ không lừa y, vì gã không có động cơ gì để nói dối.
Như vậy.... Tất cả đều là sự thật.
Chuyện Băng Linh Thú và Mạc Cửu Thiều ở chung hôm đó bại lộ trước mặt y.
Nhưng sự thật so với những gì y nghĩ lại khác xa.
Đau đớn trong nháy mắt phóng đại, từ kim đâm biến thành lưỡi dao sắc bén đâm vào tim y. Y thậm chí còn có thể nhìn thấy chất lỏng đỏ tươi chói mắt chảy ra, trong lòng y tràn đầy sự hối hận không cam lòng.
Hắn yêu y.....
Người hắn thích chính là y.....
Nhưng nếu thích y thì vì sao hắn lại có thể dung túng, vì sao không ghen ghét, vì sao không muốn độc chiếm, vì sao....
Đó là Sở Mộ Vân.
Cái tên này chui vào trong đầu Yến Trầm, giống như búa tạ gõ tỉnh y.
Sở Mộ Vân, Sở Mộ Vân, Sở Mộ Vân.
Đời trước hắn bị Ngạo mạn tra tấn thành bộ dạng kia, bị lừa gạt phản bội, nhân sinh cũng đều bị phủ nhận, nhưng hắn cuối cùng vẫn chọn... Dùng sinh mệnh bảo hộ Ngạo mạn.
Đây là Sở Mộ Vân, tình yêu của hắn hoàn toàn bất đồng.... Chỉ cần yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cau-hon-voi-bay-nam-nhan-lam-sao-bay-gio/918100/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.