Sở Mộ Vân ở điện Thiên Loan Phong thoáng cái đã ba năm. Trong thời gian này Mạc Cửu Thiều cho hắn điều kiện sinh hoạt tốt nhất, tri kỉ làm bạn với hắn, truyền thụ mọi công pháp cho hắn.
Nếu không phải sớm biết tên biến thái này bên trong đen còn hơn mè đen, chỉ sợ Sở Mộ Vân cũng động tâm với y.
Dù sao y cũng là một mỹ nhân, lại ôn nhu như nước. Sở Mộ Vân tuy chưa bao giờ tưởng tượng bạn đời của mình sẽ như thế nào, nhưng nếu là tình nhân thì Mạc Cửu Thiều phù hợp với tất cả tiêu chuẩn của hắn.
Chỉ tiếc y lại là công.
Hôm nay trời vừa tản sáng Sở Mộ Vân đã luyện kiếm ở đình viện. Từ xa Mạc Cửu Thiều đạp sương mà đến, xiêm y xanh nhạt kéo dài trên mặt đất, lụa mỏng tựa như mây, tóc đen chảy dài như thác nước, trong nắng sớm ban mai tựa như trích tiên giáng trần.
Sở Mộ Vân thấy y đến liền thu kiếm, khom mình hành lễ: "Phụ thân."
Mạc Cửu Thiều: "Tiếp tục."
Sở Mộ Vân cười một cái, thân hình vừa động, trường kiếm trong tay tiếp tục xoay chuyển.
Mạc Cửu Thiều yên lặng đứng ở một bên nhìn. Thiếu niên trước mắt chỉ mới mười lăm tuổi, mặc một thân xiêm y trắng. Cơ thể thon gầy, thẳng như trúc. Trường kiếm đâm ra, thân hình thiếu niên như hòa một với kiếm, sắc bén vô song.
Luyện xong một bộ chiêu thức thiếu niên liền thu kiếm. Giữa trán phủ một tầng mồ hôi mỏng, khuôn mặt thanh tú tràn đầy sự ỷ lại cùng chờ đợi.
Hô hấp hơi nhanh, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phai-cau-hon-voi-bay-nam-nhan-lam-sao-bay-gio/918057/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.