Và những ngày sau đó, quán cà phê nhỏ "thư giãn" đã được một ông lớn trong làng đầu tư để mắt tới. Thậm chí trở thành một vị khách hàng thân thiết của tiệm, đến cả người chủ của quán khi biết anh đến thì khoa trương hơn cả khi dành riêng cho anh một góc bàn.
Bản thân Triết Lực cũng mang góp ý của mình khi chủ quán muốn dành riêng không gian cho mình, chẳng có gì to tát khi yêu cầu của anh là dành cho mình một chỗ ngồi có thể nhìn trực tiếp về phía quầy thanh toán.
Quả thật nói không chua ngoa khi dành những lời "ranh mãnh" khi tiếp cận "con mồi" của anh chàng. Và nhờ sự nhiệt tình của người chủ quán mà Khả Di trở nên khó chịu hơn bao giờ hết, khi cứ đến giờ trưa là có ánh mắt nhìn cô chăm chăm. Cô biết được ánh mắt đó của ai và thầm nghĩ bản thân không biết đã gây nên loại "nghiệp chướng" gì mà lại có người nhìn mình như thế. Lâu dần cô cảm thấy mình mất tự nhiên nên đề nghị chủ quán cho bản thân được chuyển giờ làm, thế là Khả Di bắt đầu làm ở quán vào khung giờ chiều.
Như thường lệ, ngày hôm sau vào giờ nghỉ trưa Triết Lực lại đến. Nhưng quái lạ, hôm nay không thấy cô gái nhỏ mà mình muốn gặp đâu. Anh liền hỏi ngay cô gái đang đợi nhận yêu cầu từ anh, Triết Lực đặt câu hỏi:
-"Cô gái tên Khả Di hôm nay không làm sao ?"
-"Dạ chị Khả Di đã chuyển ca rồi ạ, chị ấy làm vào buổi chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phac-tong-sung-hanh-co-nhoc-vo-tam/2840582/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.