Dùng xong bữa trưa cùng gia đình anh, mẹ anh bảo con trai mình sắp xếp chỗ cho cô nghỉ ngơi. Thế quái nào cái tên háo sắc này lại đưa cô vào phòng ngủ của anh, căn phòng với thiết kế đơn giản, bởi theo như lời anh nói thì nơi này bây giờ chỉ để anh vào ngủ mỗi cuối tuần bị gọi về đây chứ chẳng có gì khác.
Đang ngồi trên chiếc giường lớn, đưa mắt quan sát khắp mọi nơi trong căn phòng anh thì bỗng cô cảm nhận được cái nặng từ vai và hơi ấm từ phía sau truyền đến. Hoá ra là anh đang tựa đầu lên vai cô, hơn thế nữa đó là cơ thể anh dừa như áp sát vào cô.
Khả Di xoay mặt sang nhìn anh, đầu hơi ngửa về phía sau nhằm tránh sự va chạm không đáng có. Bản tính của cô từ trước đến nay đã thẳng tính nên không ngại mà lên tiếng:
-"Anh ngồi xa ra kia đi, lớn rồi mà còn không biết giữ ý sao ?"
-"Tại sao phải giữ ý với người mình yêu ?"
Nghe được câu nói đầy ngang ngược của anh, cô lập tức đáp lại với tông giọng đầy bực tức:
-"Này, anh làm em hơi tức rồi đấy. Trong câu nói của anh thì là người mình yêu, nó hoàn toàn khác với nghĩa của từ người yêu. Đến bao giờ em mới phải thôi ngừng nhắc đến vấn đề này đây ? Chúng ta đến bây giờ vẫn chưa là gì của nhau, chỉ có thể xem là một người thân quen."
Nói bằng cả tính mạng ấy vậy mà nhìn qua anh thì liền thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phac-tong-sung-hanh-co-nhoc-vo-tam/2840548/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.