Dường như cô và Anh Thư có tâm linh tương thông với nhau thì phải, cô còn chưa kịp gọi mà cô bạn thân của mình đã gọi đến trước cả. Vừa nhấn nút nghe, Khả Di đã nghe thấy tiếng của Anh Thư trong loa điện thoại với âm điệu giận dữ nhưng nghe kĩ thì lo lắng lại chiếm phần lớn.
-"Mày tử trận ở chiến trường nào rồi hả con nhỏ kia ? Mấy giờ rồi còn chưa về, mày định ngủ ở ngoài đường hả ? Quên giờ giấc ở đây rồi hay sao, cần tao nhắc không ?"
Giọng điệu này còn hơn cả mẹ cô chứ nói, Khả Di đưa điện thoại ra xa tai. Dè chừng đến khi không còn nghe thấy đầu dây bên kia nói nữa mới chậm chạp để gần rồi nói:
-"Dạ bà nội nhỏ, con nhỏ này mới bị xe tông. La liệt ở bệnh viện rồi, chuẩn bị cam quýt tới thăm đây nè."
-"Gì ? Mày nói gì con kia ? Đi đứng kiểu gì mà bị tông, ai tông mày nói ra để tao đi xử."
Trời ơi cái điệu bộ này khiến cô phải lắc đầu cười trừ, nhỏ giọng giải thích khuyên ngăn hơn cả giờ đồng hồ.
Kết thúc cuộc gọi, cô quay đầu sang thì bắt gặp hình ảnh anh đang nghiêm túc làm việc ở sô pha phía góc tường, đôi tay liên tục gõ phím trên chiếc máy tính xách tay, đôi mày rậm khẽ chau lại. Như nhận ra có ánh mắt đang nhìn mình, anh liền ngước lên thì thấy cô dùng ánh mắt chăm chú để quan sát anh.
Đôi môi nở một nụ cười tươi, cất giọng trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phac-tong-sung-hanh-co-nhoc-vo-tam/2840543/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.