Những ngày sau đó cô đã dần thích nghi với lối sống ở nhà anh. Bây giờ cô vẫn mang trong mình vai trò là khách chứ chẳng có cảm giác dâu con ở nhà ba mẹ chồng. Vì chẳng có người con dâu nào như cô cả, nếu có thì chắc phải hiếm lắm bởi chính cô nhận ra bản thân mình đang được cung phụng hệt như một bà hoàng. Chẳng nói chi đâu xa, ba mẹ anh vào mỗi ngày đều nhờ đầu bếp nấu những món ăn mang tính chất tẩm bổ. Còn gia đình cô út rất hay cho bé Kẹo về nhà ngoại vào thời gian rảnh, mục đích để cô nhóc có thể kết thân hơn với "mợ hai" của nó. Bên cạnh đó còn thường xuyên mua những loại thuốc bổ đắc tiền, phối hợp với ba mẹ để chăm cho vết thương và cả tinh thần của cô.
Còn anh thì không cần bàn đến nữa rồi, anh đã chuyên tâm đi làm trở lại nhưng mỗi khi đến những giờ nghỉ trưa và sau khi tan làm, anh xuất hiện ở nhà một cách rất đúng giờ. Dù cô đã tập đi bằng nạn nhưng anh vẫn thích bế cô theo kiểu công chúa để xuống nhà. Khi cô ở đây, nghe mọi người bảo tầng suất ở nhà của anh bây giờ gần như gấp đôi lúc trước. Mẫu hậu của anh cũng rất hay buông lời trêu con trai mình rằng:
- "Gớm, nay siêng ở đây nhỉ? Thật quý hoá cho nhà này vì nhờ có tình yêu nên thằng con trai cưng nó mới chịu ở."
Đến anh cũng phải lắc đầu chào thua mẹ mình, những lúc như thế anh đều cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phac-tong-sung-hanh-co-nhoc-vo-tam/2840523/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.