Tối hôm ấy khi cô đang hoà mình trong làn nước ấm từ vòi sen trút xuống. Bỗng làn hồi ức, loạt suy nghĩ về cuộc sống hiện tại của bản thân lại một lần nữa trỗi dậy. Nếu nói không ngoa thì cuộc đời của cô là một đường thẳng đi lên, không có chướng ngại vật ngăn cản. Định mệnh cho cô gặp được anh, còn may mắn hơn cả là được người đàn ông ưu tú ấy để mắt đến trước. Hơn nữa ba mẹ và mọi người xung quanh anh còn chẳng dèm pha, xem cô có thật sự xứng với anh không. Điều làm cô bất ngờ là họ lại nhiệt tình hối thúc cô về đoạn tình cảm mà bản thân không ngờ này.
Nhưng suy nghĩ đến bây giờ, cô có đang mộng tưởng điều gì không? Một người bình thường về vẻ bề ngoài lại có được điểm nào đặc biệt thu hút người khác sao? Ông trời có phải đang ưu ái cho cô quá không? - Hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu, cuối cùng cô vẫn đưa ra câu trả lời cuối cùng cho mình đó là học cách kiên nhẫn, đợi thời gian kiểm chứng tất cả.
Đang vùi mình trong mớ suy nghĩ, một giọng nói vang vọng chợt khiến cô giật mình. Thành công giúp cô thoát ra khỏi những tư tưởng phức tạp trong đầu.
- "Tắm nhanh rồi ra nha bé, không có gội đầu nữa đó nha." Giọng anh vọng vào từ bên ngoài, lại giở cái âm điệu căn dặn của một ông chú già, còn hơn cả phụ huynh cô.
Sở dĩ anh bảo cô không được gội đầu là vì anh nhận thấy tóc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phac-tong-sung-hanh-co-nhoc-vo-tam/2840515/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.