Khi đèn ánh sáng bay khuất mắt người nhìn cũng chính là lúc khởi hành xuất trinh, đoàn người diễu hành ban nãy đã thay đổi vị trí, hai bên đứng đầu là Sở Bách Niên và Trình Thiếu Sương, lâu lắm rồi mới thấy hai người họ sóng vai mà đi nên fan cặp của hai người lên tus xào bài còn nhanh hơn xào dưa, chưa đầy 10 phút lại lên hot search điên cuồng gào thét.
"Trời trời trời mau xem kia hai người họ định sóng vai mà đi đó"
+82662..
"Đấy là điều tất nhiên, ai cũng biết hai bên đại diện cho "cường và nhu" sẽ đi song song nhau mà, chỉ có điều lần này là hai người họ nên mang cảm giác khác quá, dù đã quen biết lâu nhưng vẫn cứ cảm thấy xa cách như nào ấy"
+625..
"Bậy bậy bậy cô đừng nói vậy, Sương Nhi và Sở thiếu tướng đã quen biết từ nhỏ sau có thể có quan hệ xa cách được kia chứ, buổi lễ long trọng họ tỏ ra nghiêm nghị là bình thường đừng làm quá lên để yên cho họ tự vui vẻ với nhau đi"
+8262727...
"Đúng đúng đúng, cô nói đúng trọng tâm nè"
+2676..
Lời tuyên thệ cuối cùng chính là dấu hiệu kết thúc buổi lễ, hai bên đứng đầu sẽ thị uy dẫn đầu đoàn người đi đến biên giới.
Suốt cả quá trình không có sự thiên vị bất kì ai bất cứ hào môn gia thế nào, quân nhân phải chịu khổ cực dù có thiết bị tân tiến nhất họ vẫn phải tự lực mà đi, đây cũng coi như là sự rèn luyện mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phac-hoa-anh-mat-si-tinh-cua-mot-nguoi-co-kho-khong/3484426/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.