“Ngươi!…” Quách Phù không thể nói được gì, tức giận đến cả gương mặt trái xoan đều ửng hồng, giơ mã tiên lên không nói một lời mà hung hăng đánh về phía Thiệu Đường.
Dương Quá lập tức xoay người cúi xuống, bảo hộ Thiệu Đường trong ngực mình, mã tiên “ba” một tiếng đánh xuống đỉnh đầu y, cực kỳ tàn nhẫn, như muốn chém đôi không khí.
“Hôm nay bổn cô nương phải đánh nát cái miệng của ngươi, xem ngươi còn dám nói hươu nói vượn hay không!” Quách Phù thấy mình một kích không trúng, lập tức giơ tay muốn đánh thêm một kích nữa, ý đồ làm Dương Quá trở tay không kịp.
Nâng tay, Dương Quá giận dữ, không muốn dây dưa với Quách Phù, cũng không trốn tránh, “ba” một tiếng nắm trường tiên vào trong tay. Trong nhất thời lòng bàn tay rát như bị lửa thiêu, nhưng y ngay cả mi cũng không nhăn lấy một chút, giữ chặt mã tiên truyền bảy thành công lực lên đó. Quách Phù ngồi đối diện không ngờ được Dương Quá lại có võ công cao như thế, còn cho y là một ngốc tử, căn bản không có chuẩn bị, bàn tay nắm trường tiên vừa tê vừa đau, làm máu tươi chảy dài xuống, quát to một tiếng, mã tiên đã rời tay.
Dương Quá cầm mã tiên quét ngang, đánh lên đùi tiểu hồng mã mà Quách Phù đang ngồi. Tiểu hồng mã chấn kinh hí dài một tiếng, lập tức hất Quách Phù xuống, khiến nàng chật vật không chịu nổi té trên mặt đất.
“Ngươi…”
“Phù muội!”
“Phù muội!”
Quách Phù bị ngã còn chưa kịp đứng lên, chợt nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-truyen-thuyet/2471058/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.