“Dương huynh đừng hiểu lầm.” Gia Luật Tề giấu đầu hở đuôi mở miệng, cười có chút tối nghĩa, dưới ánh mắt như đao của Thiệu Đường, thành thật buông cánh tay đang ôm hắn.
Nếu trên đùi Thiệu Đường không có thương tích, thật muốn hung hăng đá hắn một cước, người này cố ý!
Gia Luật Tề nhìn sắc mặt tức giận của Dương Quá, chỉ cười khẽ, cũng không có gì khác thường, rồi không nói gì, đi ngang qua Dương Quá, lập tức ra khỏi phòng, vung tay áo lên, không quên đóng cửa lại.
Thiệu Đường bỗng cảm thấy có chút xấu hổ, đành giả ngu mở miệng nói: “Anh Hùng yến nhanh như vậy đã chấm dứt? Ngươi…” Hắn không biết Dương Quá đã nhìn thấy hắn, giả vờ như cái gì cũng không biết.
“Ta thấy ngươi, Thiệu Đường.”
“Ngô?”
Dương Quá buồn bực nói tiếp, “Ngươi nghe được cái gì?”
“Không nghe …” Thiệu Đường rất muốn sảng khoái nói câu “Không nghe được gì cả”, nhưng lơ đãng ngẩng đầu, sau khi chống lại ánh mắt của Dương Quá thì có chút không nói nên lời.
Dương Quá nhìn thấy đôi mắt long lanh của Thiệu Đường thì tim không khỏi đập nhanh hơn mấy nhịp, hít một hơi thật sâu, thân mình nhoáng lên đã đứng trước mặt Thiệu Đường. Thiệu Đường hoảng sợ, động tác của Dương Quá rất nhanh, chờ đến khi hắn phản ứng kịp, đối phương đã vòng một cánh tay ôm trọn thắt lưng hắn.
Thiệu Đường vốn đã đứng không vững, bị Dương Quá kéo lại, không tự chủ được nghiêng người về trước. Thiệu Đường theo bản năng lấy tay cản lại, không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-truyen-thuyet/2471012/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.