Thiệu Đường suy nghĩ hồi lâu, mới buồn bực phát hiện mình đã quên rất nhiều chuyện… ví dụ như, Bích Hải Triều Sinh Khúc, còn có… 
Nằm trên giường xoay người, phòng rất tối, chỉ có thể nhìn vật qua ánh trăng mờ ảo từ cửa sổ hắt vào, Thiệu Đường mở to đôi mắt hoa đào, không chút buồn ngủ, con ngươi đen bóng liên tục chuyển động, xoay người nhìn Dương Quá đang ngủ yên trên dây thừng, không khỏi bĩu môi, ngủ cũng đòi hỏi một động tác yêu cầu cao. 
Dương Quá dường như đã ngủ say, nằm thẳng trên dây thừng, đầu gối lên hai tay, hô hấp kéo thật dài. 
Thiệu Đường nằm trên giường lại xoay người, càng nghĩ càng buồn bực, Dương Quá kéo hắn một đường bạch bạch chạy đi, Bích Hải Triều Sinh Khúc thật vất vả mới tới tay, sao lại thành chim đã nấu chín rồi bay mất? Thật ra điều khiến Thiệu Đường buồn không chỉ là chuyện này… Dường như bọn họ rời đi quá đột nhiên… nên, nhiều tình tiết mà trên sách viết không phát sinh… 
Nếu nói về mạch truyện, thì Thần Điêu Hiệp Lữ đã sớm bị Thiệu Đường thay đổi hoàn toàn, Dương Quá đã không còn thích Tiểu Long Nữ, còn chuyện gì không thể thay đổi nữa? Nên phải nói rằng quyển Thần Điêu Hiệp Lữ này đã sớm biến thành bản lậu rồi! Thiệu Đường vốn không nghĩ phải cẩn thận dựa theo những tình tiết trong nguyên tác gì đó, với hắn mà nói thì đây chỉ giấy. Huống chi tất cả những chuyện này đều xảy ra trong “sách”, chẳng qua chỉ là “tiểu thuyết”, đương nhiên sẽ không làm thay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-truyen-thuyet/2470981/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.