Đã 1 tháng kể từ khi Khương Hi với Châu Nhiên chia tay.
Trong khoảng thời gian đó, Phó Hàm cứ liên tục nhắn tin xin lỗi Khương Hi, nhưng toàn bị cô ngó lơ.
Hôm nay Khương Hi trở lại Bắc Kinh ở với ba mẹ vài ngày. Khoảng thời gian ở trên taxi, Khương Hi chăm chăm nhìn ở ngoài cửa sổ, cô rũ mắt, trong lòng vẫn chưa nguôi vì sự việc của cả hai.
Cô thở dài, thầm nghĩ: “Ngay từ đầu vốn dĩ không nên nói chuyện, không nên làm quen, không nên biết tên nhau, không nên lướt qua nhau…thì bây giờ đâu phải bận tâm suy nghĩ mãi về một người…”
Khi chạy ngang trường Bắc Kinh, cô nhìn thấy mọi người đang trang trí rất nhiều, cô thầm nghĩ: “Chắc là lễ kỷ niệm nhỉ…”
Trở về nhà, cô hớn hở chạy vào ôm Hồng Di và Khương Vĩnh.
“Ba mẹ, nhớ ba mẹ quá à”
Hồng Di tươi cười: “Sao con gái của mẹ ốm quá vậy? Công việc nhiều lắm sao?”
Khương Hi cười: “Dạ con bình thường mà, con còn ăn nhiều hơn mọi khi nữa đó”
Khương Vĩnh xoa đầu Khương Hi, chậm rãi hỏi: “Về đây ở với ba mẹ bao lâu?”
Khương Hi nói: “Dạ bốn ngày, nhưng mà, trường của ba dạy tối nay tổ chức lễ kỷ niệm sao?”
Khương Vĩnh: “Ừm, lát nữa có muốn đi với ba không?”
Mắt Khương Hi sáng lên: “Được luôn hả?”
Khương Vĩnh gật đầu, Khương Hi nhanh chóng nói: “Dạ dạ, mà mẹ không đi sao?”
Hồng Di khẽ nói: “Nay mẹ có hẹn với mấy bà bạn, mẹ không đi đâu”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-quy-tac/3600094/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.