Chương trước
Chương sau
Ở trên xe, Châu Nhiên vừa lái xe vừa lên tiếng hỏi: "Em lo cho anh nên mới đến đây sao?"

Khương Hi có chút ngại: "Ừm.."

Châu Nhiên hỏi cô: "Khi nãy em gặp Hân Viên à? Cô ta nói gì với em vậy?"

Khương Hi mỉm cười: "Chẳng có gì đâu, chỉ là cô ấy bảo em không xứng với anh thôi"

Châu Nhiên cau mày: "Nực cười? Xứng hay không tới lượt cô ta phán chắc"

Khương Hi phì cười: "Không sao đâu mà"

Châu Nhiên cáu kỉnh: "Không sao cái gì? Em hiền quá rồi đó"

Khương Hi đưa tay véo má anh: "Anh đúng là hung dữ"

Châu Nhiên cười: "Không hung dữ thì sao bảo vệ em được"

Buổi sáng, Khương Hi từ nhà vệ sinh trường đi ra đã bị Phó Hàm kéo sang một góc tường.

Khương Hi nhìn Phó Hàm, cô sửng sốt: "Anh điên rồi sao?"

Phó Hàm ép người lại gần Khương Hi, anh vòng tay qua eo cô: "Khương Hi, em muốn làm anh tức điên đúng không?"

Khương Hi chống cự: "Anh điên à ai chọc gì anh chứ?"

Phó Hàm nói: "Anh biết là em còn tình cảm với anh mà, em đang làm anh ghen thôi đúng không? Khương Hi à anh ghen rồi, mình quay lại đi em"

Khương Hi quát: "Chẳng phải anh đang quen Ly Vân sao?"

Phó Hàm cầu xin: "Anh sai rồi, tha lỗi cho anh đi em.."

Mi mắt Khương Hi lúc này rưng rưng, không hiểu sao cô lại có cảm giác mềm lòng.

Lúc này Hân Nghiêng từ xa đang đi về phía nhà vệ sinh, thấy hai bóng người đang áp sát vào nhau, cô vội núp sang một bên nhìn lén.

"Cô Khương, thầy Phó? Hai người họ.."

Hân Nghiêng sững người, cô nhanh chóng lấy điện chụp lại cảnh này sau đó quay người bỏ đi.

Nhã Tịnh lúc này từ xa đi đến, thấy cảnh tượng trước mắt, cô nhanh chóng chạy đến hét lên: "THẦY PHÓ!! THẦY LÀM CÁI GÌ VẬY?"

Phó Hàm giật mình, anh lùi ra khỏi Khương Hi. Nhã Tịnh chạy đến dìu lấy Khương Hi, cô trừng mắt nhìn Phó Hàm: "Thầy mà không biến khỏi đây thì tôi sẽ báo cáo lên hiệu trưởng đấy"

Phó Hàm tức giận nhanh chóng rời đi. Nhã Tịnh quay sang nhìn Khương Hi: "Cậu không sao chứ?"

Khương Hi thở nhẹ nhõm: "Mình không sao.."

Nhã Tịnh dìu lấy cô: "Chúng ta đi thôi"

Châu Nhiên đang ở quán bar, bỗng nhiên tin nhắn của Hân Nghiêng gửi đến, là một tấm ảnh.

Khi anh ấn vào xem, vẻ mặt anh liền tức giận, ngồi trầm mặt được một lúc, anh liền lấy chìa khoá xe sau đó lái xe đến trường học.

Lúc này mọi người đều tan học, xe vừa đến, anh thấy Phó Hàm đang đi phía sau Khương Hi ra cổng, cơn thịnh nộ lại bùng lên, không nói nhiều, Châu Nhiên lập tức xuống xe và đi về phía họ.

Khương Hi đang rũ mắt, bỗng Nhã Tịnh lên tiếng: "Ơ Khương Hi, đó là bạn trai cậu phải không?"

Khương Hi ngẩng đầu nhìn, là Châu Nhiên đang đi về phía cô.

Khương Hi định lên tiếng, bỗng nhiên anh lại đi ngang qua cô và tiến đến đấm thẳng vào mặt Phó Hàm.

Khương Hi và mọi người ở đó đều sửng sốt, các học sinh lo lắng nhìn nhau.

Phó Hàm quát: "Cậu bị điên à!?"

Cô chạy đến nắm lấy tay anh: "Nhiên Nhiên, anh sao vậy?"

Châu Nhiên quay sang nhìn Khương Hi, anh đưa tấm hình đến cho cô xem: "Đây là gì?"

Khương Hi sững người, cô mở to mắt nhìn, là cảnh tượng khi nãy Phó Hàm ép cô vào tường và ôm cô. Khương Hi nhanh chóng nói: "Anh hiểu lầm rồi em không.."

Châu Nhiên lạnh giọng: "Giải thích sau đi, chỉ cần cho anh biết em có như vậy với hắn hay không?"

Khương Hi mím môi, cô lắc đầu, Châu Nhiên nghe vậy, biết rằng cô bị hắn cưỡng ép, anh liền quay sang tóm lấy cổ áo Phó Hàm.

"Cậu thử đụng vào cô ấy một lần nữa xem?"

Phó Hàm lo lắng: "Cậu không nhận ra rằng cậu chỉ là người thay thế thôi sao? Cậu.."

Chưa đợi Phó Hàm nói xong, Châu Nhiên lại đấm vào mặt hắn ta khiến hắn ngã xuống.

"Câm mồm" Anh quát lên

Khương Hi lo lắng kéo Châu Nhiên nhanh chóng quay về xe của anh: "Anh mau đi với em, học sinh đang ở đây đó"

Châu Nhiên miễn cưỡng đi theo Khương Hi về phía xe.

Vừa vào xe, cô đã bị anh nhấc lên sau đó đặt lên đùi mình, quay người cô về phía anh.

Khương Hi đỏ mặt, cô gượng nói: "Anh à tư thế này.."

Châu Nhiên không nói nhiều, ấn đầu cô xuống, môi cô chạm vào môi anh. Lưỡi của anh khám phá miệng cô, từng nơi một.

Khương Hi vòng tay quanh cổ anh, cũng đắm chìm vào nụ hôn sâu này.

Được một lúc, cô lùi ra, cả hai đều thở hổn hển, môi cô bị anh dày vò đến chảy máu.

Chưa đợi cô lên tiếng, anh đã tiến đến hôn lên cổ cô, liếm láp từng nơi một, vừa hôn vừa thì thầm: "Em có biết anh đã phát điên khi thấy tấm ảnh đấy không?"

Khi Châu Nhiên định luồng tay vào trong áo cô, liền bị cô bắt lại: "Đi qua xa rồi.."

Châu Nhiên đỏ mặt, rút tay lại: "Hình như anh không kiềm chế được"

Khương Hi khẽ nói: "Anh không giận em sao?"

Châu Nhiên mỉm cười: "Em đã bảo không có mà"

Khương Hi nhanh chóng đáp: "Bộ ai nói gì anh cũng dễ tin vậy sao? Anh không sợ em tệ với anh à?"

Châu Nhiên xoa đầu Khương Hi: "Bảo bối, anh tin tưởng em vô đối, anh tin rằng em sẽ không bao giờ lừa dối anh"

"Nếu em đã nói không có, thì tức là không có"

Khương Hi mở to mắt nhìn anh, cô tự hỏi, bản thân chỉ vừa tốt với anh đã được anh tin tưởng nhiều như vậy sao?

Nhiên Nhiên, rốt cuộc từ trước đến nay anh đã trải qua những gì vậy..



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.