Khương Hi cùng Châu Nhiên đi đến xe của anh, cô khẽ nói: "Học sinh tôi nói bậy thôi, anh đừng bận tâm"
Châu Nhiên cười, trả lời cô: "Tôi không để ý đâu, tạm biệt" Nói xong anh đi vào ghế lái xe, Khương Hi chỉ trả lời nhanh: "Tạm biệt". Đột nhiên cô nói thêm: "Anh đi bệnh viện kiểm tra lại khủy tay đi"
Châu Nhiên có chút ngạc nhiên, anh quay sang nhìn: "Được, cảm ơn"
Khương Hi nhìn chiếc xe của Châu Nhiên chạy đi, không biết lý do là gì nhưng vẻ mặt cô có chút tiếc nuối.
Khương Hi xoay người đi vào trường, chợt Phó Hàm đi đến, khẽ hỏi: "Cậu ấy có mối quan hệ gì với cô Khương vậy?"
Khương Hi hơi ngây ra, giương mắt nhìn anh, vội đáp: "Bọn tôi là bạn thôi"
Phó Hàm mỉm cười, nói: "Dạy học xong cô rảnh không? Chúng ta cùng đi ăn tối đi"
Ánh mắt Khương Hi có ý cười, cô nhanh chóng gật đầu: "Được, vậy hẹn thầy sau giờ học nhé"
Nói xong, cả hai cùng nhau bắt đầu tiết dạy của mình.
Khương Hi đang dạy bóng cho học sinh, bất chợt có một học sinh nữ vấp ngã, bị thương ở mắt cá chân.
Khương Hi nhanh chóng chạy đến kiểm tra, Hân Nghiêng đau nhói nhìn mắt cá chân.
Khương Hi xoa mắt cá của Hân Nghiêng, sau đó giương mắt nhìn cô: "Em có đau lắm không?"
Hân Nghiêng mím môi, khẽ nói: "Dạ..hơi đau thôi ạ"
Khương Hi đỡ Hân Nghiêng dậy, sau đó dìu cô đi đến phòng y tế.
Ở phòng y tế, Khương Hi đưa điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-quy-tac/3600076/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.