Đến cổng trường cấp ba, Châu Nhiên dừng xe lại.
Khương Hi mở cửa bước xuống xe, do lòng tự trọng cao, cô cũng chỉ tỏ ra khó chịu dứt khoát nói "Cảm ơn."
Sau đó cô nhanh chóng đi vào trong trường, Châu Nhiên thấy vậy thì phì cười, tự nói: "Gì vậy trời"
Anh khởi động xe sau đó lái đi, trong lúc lái xe, anh kết nối tai nghe gọi cho Tống Thịnh Nam.
Sau khi Tống Thịnh Nam nhấc máy, Châu Nhiên lên tiếng, "Tiểu Nam, Kha Nguyệt nhà cậu khoẻ chưa?"
Tống Thịnh Nam bên kia chậm rãi trả lời: "Ừm đang dần hồi phục, cậu đang lái xe à? Tôi nghe tiếng gió."
Châu Nhiên vui vẻ trả lời: "Phải, đang trên đường đến quán."
Tống Thịnh Nam hỏi: "Kha Nguyệt hỏi cậu có gặp Giang Mỹ Mỹ không."
Châu Nhiên nhanh chóng trả lời: "Có, hôm qua cậu ấy có đến đưa bánh bao cho tôi."
Tống Thịnh Nam đáp: "Ồ, cậu thật sự không đáp lại tình cảm của Giang Mỹ Mỹ sao?"
Châu Nhiên cáu kỉnh: "Ây đừng nhắc nữa, tôi đã nói không bao giờ có kết quả đâu mà."
Tống Thịnh Nam cười: "Ừ, tùy cậu thôi. Tôi bận cho em bé nhà tôi ăn rồi, tạm biệt."
Châu Nhiên cười lên: "Em bé? Cậu sến thật đấy."
Tống Thịnh Nam đáp ngay: "Người không có tình yêu không có quyền phán, hiểu?"
Châu Nhiên trả lời: "Được, tôi không phán, tạm biệt."
Sau khi tắt máy, Châu Nhiên nhấn ga lái nhanh đến quán bar.
**
Phía trường học.
Khương Hi đang dạy bóng rổ cho các học sinh, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-quy-tac/3600074/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.