Những hạt mưa rơi lất phất trên bầu trời nước M, cả con đường vắng lặng chỉ có bóng đèn đường đang chiếu sáng một chiếc xe đang đỗ bên đường. Cách không xa có một người đàn ông trên người chỉ mặc áo sơ mi ướt đẫm nước đang chạy, anh vừa chạy vừa nhìn về phía sau như đang sợ hãi điều gì đó. Khi nhìn thấy chiếc xe đậu bên đường anh không ngần ngại chạy đến rồi ngồi vào ghế lái. Ngay khi cánh cửa xe vừa đóng lại thì giọng nói mềm mại của một người phụ nữ vang lên. 
“Bác tài, làm ơn lái xe đến khách sạn X. Cám ơn.” 
Ngay khi vừa nghe thấy tiếng nói thì anh mới phát hiện trên xe có người. Khi anh quay người nhìn xuống thì thấy một người phụ nữ đang cầm hộp phấn soi gương trang điểm nên cô không để ý đến người vừa mới ngồi vào xe. Rồi đột nhiên bên ngoài có tiếng bước chân của rất nhiều người đến, anh liền quay đầu quan sát. 
Đám người bên ngoài xe như đang tìm kiếm cái gì đó nhưng lại không hề thấy liền chia ra tìm. Người đàn ông thấy vậy cũng thở phào nhẹ nhõm nhưng lại không chú ý đến người phụ nữ phía sau đã hạ gương xuống. Thấy người phía trước không có phản ứng mới ngước mặt nhìn lên. Thấy người đang ngồi ghế lái không giống như là một tài xế liền cau mày hỏi. 
“Anh là ai?” 
Người đàn ông nghe hỏi nhưng cũng không dám lơ là phía bên ngoài chỉ liếc nhìn gương chiếu hậu rồi trả lời. 
“Tôi không phải là người xấu, tôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-nguyen-tac/3648859/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.