Trước kia, Ninh Vũ Mai chỉ cần nhăn mày một cái liền có người đến an ủi thương sót cho cô ta. Nên khi thấy phản ứng lạnh lùng của Phó Minh Trạch làm cô ta ngạc nhiên cũng không có gì là lạ.
Ninh Phàn cũng biết Ninh Vũ Mai là đang diễn cho Phó Minh Trạch xem nhưng cô ta càng diễn cô càng muốn lột trần cô ta.
"Nếu cô muốn diễn vai đánh thương thì nên học một lớp diễn xuất. Cái cảnh này của cô đến một diễn viên tầng 18 trong công ty tôi diễn còn tốt hơn cô. Cô diễn kiểu đó ở ngoài không sợ bị người ta cười sao?"
Nụ cười của Phó Minh Trạch và trợ lý càng đậm hơn lại càng khiến Ninh Vũ Mai xấu hồ hơn liền ngừng lại không khóc nữa. Thấy cô ta đã ngưng lại cô liền quay sang nhẹ nhàng nói với anh .
"Anh ra xe trước chờ em. Em có chuyện muốn nói với cô ta."
Phó Minh Trạch có hơi lo lắng nhưng dù sao đây cũng là trước cửa công ty của anh hơn nữa anh tin Ninh Phàn cô sẽ không để bản thân mình bị thiệt nên đồng ý nói.
"Được! Vậy anh đi trước."
Chờ cho Phó Minh Trạch và trợ lý đi rời, Ninh Phàn lạnh lùng nhìn Ninh Vũ Mai một lần nữa bước đến gần cô ta nói.
"Ninh Vũ Mai, cô từng cảnh cáo tôi tránh xa người đàn ông của cô ra. Vậy thì tôi có nên cảnh cáo cô nên tránh xa người đàn ông của tôi ra hay không?"
Không còn ai nữa, Ninh Vũ Mai cũng không muốn diễn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-nguyen-tac/3623505/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.