Nghe Ninh Đức Hữu quyết định như vậy, Ninh Phàn lại hơi ngạc nhiên thầm nghĩ.
(Mặc dù Ninh Đức Hữu rất hiếu thảo và có hơi ngốc nghếch. Nhưng vào thời điểm quan trọng vẫn rất tỉnh táo.
Không hổ là ông chủ lớn điều khiển cả một tập đoàn dân sự.)
Cửa thư phòng đột nhiên mở ra, Ninh Vũ Mai đỡ lão phu nhân đi vào. Bà vừa đi vừa oán trách.
"Đức Hữu, con là muốn bức mẹ chết đúng không?"
Xem ra lão phu nhân đã nghe thấy những lời nói vừa rồi của Ninh Đức Hữu, không kiềm chế được mà xông vào.
Ninh Vũ Mai giống như không hề nghe thấy nhưng lời nói hành động của cô ta rất thảo mai, lo lắng nhìn lão phu nhần hỏi.
"Bà nội! Bà làm sao vậy?"
Lão phu nhân nắm lấy hai tay của Ninh Vũ Mai như cầu xin.
"Vũ Mai! Cháu nhất định phải nghĩ cách giúp bà, giúp chú hai của cháu. Có được không?"
Ninh Vũ Mai nhẹ nhàng an ủi.
"Bà ơi! Nếu giúp được thì cháu nhất định sẽ giúp."
Lão phu nhân nghe vậy liền yên tâm.
"Bà biết cháu là một cô gái lương thiện."
An ủi được lão phu nhân, Ninh Vũ Mai nhìn Ninh Đức Hữu nhẹ nhàng nói.
"Bố! Chú hai chỉ là nhất thời hồ đồ. Nếu nhất định để chú ấy vào tù, đối với danh tiếng của Ninh gia cũng sẽ bị ảnh hưởng trong thành phố B."
Ninh Vũ Mai rất biết cánh nắm lấy điểm yếu của người khác. Ninh Đức Hữu quả thật vẫn luôn quan tâm danh tiếng của Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/pha-vo-nguyen-tac/3623503/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.